Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Mẫn Nghi, Đường Nhã Phương cảm thấy hơi buồn, cô ấy làm nhiều như vậy không phải để giúp cô sao? "Thực ra tớ chỉ đoán mò thôi. Chu Như Ngọc với khuôn mặt như vậy còn đến tham gia lễ hội, nhất định là để tìm chủ mới cho mình. Mà cậu làm ầm ĩ như vậy, tớ nghĩ sẽ không có công ty nào dám ký hợp đồng với cô ta đâu."
Đường Nhã Phương phân tích lại, cũng coi như là an ủi cho sự thất vọng của Mẫn Nghi. "Thật sao?" Nghe lời cô nói, Lê Mẫn Nghi lập tức phục hồi tâm trạng, xấu hổ nói: "Tớ chỉ không muốn cô ta tìm được công ty ký hợp đồng, để cô ta không thể trà trộn vào làng giải trí nữa."
Đường Nhã Phương gật đầu, "Ừm, có lẽ thực sự không thể ký được nữa."
Lê Mẫn Nghi bây giờ ăn nói nghiêm túc hơn, có tiếng tăm khét tiếng, công ty nào ký hợp đồng với cô ta là nhặt rác về nhà, không những tự bốc mùi mà còn để lại tiếng tăm trong ngành."Không phải có lẽ, mà là chắc chắn." Lê Mẫn Nghi nói dứt khoát.
Đường Nhã Phương mỉm cười, không có tiếp tục vấn đề này, mà là chuyển hưởng chủ đề hỏi: "Nghe nói cậu định đến Thời Đại làm việc?"
Cô đột ngột hỏi như vậy, Lê Mẫn Nghi sững sờ, phải một lúc sau mới hoàn hồn lại, "Làm sao cậu biết được?"
Vừa hỏi câu này, Lê Mẫn Nghi bực bội vỗ đầu mình, "Tớ thật ngốc, chắc chắn là Lục Đình Chiêu nói với cậu rồi."
Đường Nhã Phương lắc đầu, "Không phải." "Vậy chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159508/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.