Đầu ngón tay khẽ run rồi chậm rãi cong lên, mũi của Tống An Nhi cảm thấy chua xót, hai mắt đỏ ửng, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú đã in sâu trong tâm trí cô, liền hỏi: “Anh rõ ràng là Lạc Thanh Dương, vì sao không chịu nhận ra em? "
Nước mắt nóng hổi chảy dài.
Cô ấy khóc.
Hướng Tranh chỉ cảm thấy cổ họng tắc nghẹn, rũ mi xuống để che giấu sự đau khổ xẹt qua trong mắt. "Thật xin lỗi."
Một lời nói lạnh lùng rơi xuống, anh quay lưng lại và không nhìn cô nữa.
Trữ Kiều Kiều liếc anh một cái, ánh mắt trầm tư sau đó nhìn Tống An Nhi đôi mắt hơi híp lại, lộ ra một chút lạnh lùng, "Tống An Nhi, là bạn học cũ của cô, tôi khuyên cô một câu chân thành, Hướng Tranh không phải là người mà cô có thể đụng chạm, lần sau tôi sẽ không khách sáo như vậy."
Mặc kệ Tống An Nhi tái mặt vì lời nói của mình, Trữ Kiều Kiều nắm lấy cánh tay của Hướng Tranh bước đi.Tống An Nhi đứng tại chỗ nhìn bóng lưng bọn họ rời đi cùng nhau, ánh mắt cô dần dần mờ mịt.
Ngay sau khi Tống An Nhi rời đi, Lương Phi Mạc đã đứng dậy đuổi theo
Khi nhìn thấy cô đi về phía một đôi nam nữ, anh giảm tốc độ dừng lại đứng cách họ một khoảng, khuất trong bóng tối lặng lẽ quan sát.
Anh đã nhìn thấy hết mọi chuyện vừa xảy ra và cũng lắng nghe được cuộc đối thoại giữa họ.
Thông tin thu được là: Người đàn ông đó là một người quen cũ mà Tống An Nhi biết, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159507/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.