"Anh cảm thấy tôi là loại người như vậy sao?", Hứa Thanh Vân trừng mắt nhìn Lý Đại Dũng nói. 
Nghe Hứa Thanh Vân nói, Lý Đại Dũng cười đáp: "Cô và Trịnh Sở không có tình cảm gì với nhau, cô cần gì phải bảo vệ một tên rác rưởi như vậy? Chẳng lẽ cô thích rác rưởi?" 
"Anh...", Hứa Thanh Vân nghe Lý Đại Dũng nói vậy thì hết sức phẫn nộ. 
Từ trước đến nay cô chưa bao giờ văng tục, hôm nay nhịn không được liền phải văng tục: "Hai kẻ chết tiệt các người, đừng có mà hiếp người quá đáng, các người nghĩ tôi dễ bị ức hiếp lắm sao!" 
Hứa Thanh Vân nói xong liền xoay người rời đi. 
Lý Đại Dũng sao có thể để cho cô rời đi dễ dàng như vậy được, lúc này gã liền nói: "Ngăn cô ta lại cho tôi". 
Gã vừa lên tiếng thì đã có năm tên đầu trọc mặc đồ đen với cơ bắp cuồn cuộn bước ra từ hai phía để chặn đường Hứa Thanh Vân. 
“Các người còn muốn gì nữa?”, Hứa Thanh Vân sẳng giọng nói: “Chẳng lẽ còn muốn giam tôi ở chỗ này sao?" 
Lý Đại Dũng cười nói: "Đương nhiên tôi phải làm nhục cô trước sau đó mới xử lý tới Trịnh Sở sau". 
“Trịnh Sở và anh có thù oán gì, sao anh lại muốn hãm hại anh ấy?”, tuy Hứa Thanh Vân không thích Trịnh Sở nhưng cô biết anh trước giờ không vô cớ gây sự với ai. 
Với tính cách của anh thì làm sao có thể gây hấn với một người có tâm tư ác độc như thế này? 
"Cái tên kiêu căng đó đã làm cho tôi mất hết mặt mũi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-tien-de/908611/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.