Làm bảo vệ ở đây đã nhiều năm, mỗi ngày anh ta đều gặp được rất nhiều người đàn ông vọng tưởng mình là chồng của Hứa Thanh Vân. 
“Nếu như anh là chồng của Hứa Thanh Vân thì tôi là ông chủ của công ty Thiên Đạt này”, nhân viên bảo vệ không còn kiên nhẫn với Trịnh Sở nữa, lại đuổi anh đi lần nữa. 
Hứa Thanh Vân đang đi thì nghe thấy tiếng của Trịnh Sở và nhân viên bảo vệ phía sau lưng. 
Cô quay lại, cau mày rồi đi về phía Trịnh Sở. 
Nhân viên bảo vệ nhìn thấy Hứa Thanh Vân với sắc mặt lạnh như băng bước tới thì liền nở nụ cười nói: "Trưởng phòng Hứa, tôi sẽ đuổi người này ra ngoài ngay lập tức, cô đừng tức giận". 
Hứa Thanh Vân không để ý tới lời nói của nhân viên bảo vệ, chỉ lạnh lùng hỏi Trịnh Sở: "Sao anh lại ở đây?" 
Trịnh Sở chậm rãi nói: "Tôi cảm thấy lo lắng nên muốn gặp cô". 
Tuy anh cùng Hứa Thanh Vân không có tình cảm nhưng tốt xấu gì cô cũng là người vợ trên danh nghĩa của anh, hơn nữa từ khi gả cho anh thì Hứa Thanh Vân cũng đã phải trả giá rất nhiều. 
Hứa Thanh Vân ban đầu cũng muốn đuổi Trịnh Sở đi nhưng khi nghe anh nói vậy thì lòng cô lại mềm nhũn ra. 
Cô tỏ ra lãnh đạm nói: "Cho anh ấy vào đi". 
Nhân viên bảo vệ vốn tưởng rằng Trịnh Sở chỉ nói chuyện nhảm nhí, không ngờ anh thực sự là chồng của Hứa Thanh Vân, cho nên vội vàng cười làm lành nói: “Vừa rồi tôi không biết nên đã nói lời không hay, anh đừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-tien-de/908610/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.