Trước đó, bọn hắn đã từng đổi một vị lại một vị đạo sư, nhưng mỗi một lần, bọn hắn bị đánh, đám đạo sư đều bảo bọn hắn nhịn, để bọn hắn không nên gây chuyện. 
Nhịn? 
Võ giả cần nhịn, thế nhưng mỗi một lần đều nhịn, vậy thì không phải là võ giả, là một con chó! 
- Được, lần này Hiên Viên Chá ta sẽ đích thân ra sân, đánh đám rùa đen vương bát đản kia kêu cha gọi mẹ! 
Mục Vân vừa mới nói xong, một tên học viên đứng dậy, nhịn không được quát. 
Học viên kia mặc trường sam bằng gấm, người khoác áo khoác màu đen, dáng vẻ rất anh tuấn, chỉ là giờ phút này trên mặt hắn lại có một tím một xanh, hiển nhiên là vừa rồi bị ăn đòn. 
Hiên Viên Chá? 
- Tiểu Hiên! Ngươi đã có lòng tin như vậy, trận đầu để ngươi ra sân! 
Mục Vân nhìn Hiên Viên Chá, nói sảng khoái. 
- Khụ khụ... 
Hiên Viên Chá giả vờ ho han, liền ngồi xuống, nói: 
- Mục đạo sư, người có tài mới làm được, ta làm dự bị là được, dự bị là được! 
-... 
Trên luyện võ trường, có mười mấy học viên lớp chín tám sơ cấp đang nói chuyện phiếm. 
- Lớp trưởng, lần này thật sự là đã nghiền! 
Văn Phong nhìn mấy tên thiên tài trong lớp, cười nói: 
- Lớp chín sơ cấp chính là rác rưởi, Thiết Phong tên kia nghĩ có thể đánh thắng lớp mười là có thể diễu võ giương oai? Ta khinh! 
- Văn Dương, lần sau gặp được lớp chín, đánh tại chỗ cho ta, dù sao đánh không chết người, là sẽ không xảy ra vấn đề, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/609147/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.