Thân thể của hắn như đang không ngừng chuyển vận lực lượng, làm cho lực lượng này đắc ý sớm trưởng thành.
Chầm chậm...
Mục Vân mở ra hai mắt, nhìn cảnh tượng trước mắt, mỉm cười.
Linh Huyệt cảnh tam trọng, nước chảy thành sông.
Mọi việc đều viên mãn như vậy.
- Ai, đáng tiếc hiện tại không có tên đui mù nào chọc tới ta, nếu không ta treo lên đánh một phen, sẽ thật sự rất sảng khoái!
Mục Vân nói ra lời không biết sỉ.
- Mục đạo sư, Mục đạo sư, không tốt!
Mới đứng dậy từ trong rừng cây, một tiếng hô hoán rất vội vàng gọi tên Mục Vân.
- Chuyện gì xảy ra?
- Là như vậy, lần trước lớp trưởng lớp mười thua dưới tay Thiết Phong, bị lớp trưởng lớp chín tám Văn Phong biết, Văn Phong lại nghe nói gần đây danh tiếng lớp chúng ta rất nổi tiếng, nên dẫn theo người tới khiêu chiến chúng ta, bây giờ bọn hắn đang đứng trên võ trường học viện, chuẩn bị đánh!
- Ừm.
Ừm?
Nghe được khẩu khí nhàn nhạt của Mục Vân, Tô Hân Nhiên sững sờ, chỉ một tiếng ừm là thôi sao?
- Mục đạo sư, ngài không lo lắng sao?
- Lo lắng cái gì?
Mục Vân cười nói:
- Chính là khiêu chiến mà thôi, một mình Thiết Phong khẳng định gánh không được, kết quả khẳng định là thua lớp chín tám, thua cũng tốt, tránh cho những tiểu tử này mỗi ngày coi ta là không khí, không thua, bọn hắn nơi nào sẽ nghĩ đến thắng.
- Ách...
Tô Hân Nhiên nghe được lời của Mục Vân, ngẩn người, hình như đạo sư nói rất đúng.
Chỉ là, lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/609146/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.