Chương trước
Chương sau
- Kiếm biết uống máu?
Đám người hít một hơi lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm Tu La Kiếm trong tay Tiêu Phàm.
Mặc dù khí thế Tiêu Phàm biểu hiện như biển cả ngập trời, chém giết La Phong như bẻ cành khô, khiến bọn hắn trong lòng cực kỳ kinh ngạc, thập phần không bình tĩnh được.
Nhưng cùng bảo kiếm uống máu mà so sánh, thực sự là cá bé gặp cá lớn.
Tu luyện tới bây giờ, những cường giả Huyết Lâu này việc đời lớn gì chưa từng gặp qua, nhưng còn chưa từng thấy kiếm biết uống máu.
- Cái này?
Tiêu Phàm cũng kinh ngạc nhìn Tu La Kiếm, từng tầng từng tầng sương mù màu máu lượn lờ phía trên Tu La Kiếm, sau đó trực tiếp chui vào bên trong Tu La Kiếm.
Triệt hồi Hồn Lực, Tu La Kiếm khôi phục bình tĩnh, cùng kiếm bình thường không có cái gì khác nhau, nhưng Tu La Kiếm uống máu lại làm trong lòng hắn nhấc lên kinh đào hải lãng.
- Chẳng lẽ là bởi vì duyên cớ giải phong Nhất Trọng?
Tiêu Phàm cau mày một cái, tâm thần cảm ứng biến hóa của Tu La Kiếm, hắn phát hiện Tu La Kiếm vẫn bình thường như cũ, chỉ là hắn cảm giác cùng với Tu La Kiếm lại mật thiết thêm rất nhiều.
Tiêu Phàm hoài nghi, sở dĩ vừa nãy lại có thể thi triển ra cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất có khả năng rất lớn là có liên hệ với Tu La Kiếm.
Một khắc này, Tiêu Phàm cảm giác cùng Tu La Kiếm hoàn toàn hòa làm một thể, mình có thể điều khiển nó dễ như trở bàn tay.
- Mặc kệ, chỉ cần ta khống chế Tu La Kiếm, mà không phải kiếm khống chế ta thì không có vấn đề, ngươi muốn uống máu, qua mấy ngày để ngươi uống đủ.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, thu hồi Tu La Kiếm, cả người cực kỳ bình tĩnh, nhìn qua siêu nhiên vô cùng.
Nếu như không phải tận mắt nhìn Tiêu Phàm trước đó chém giết Chiến Đế cảnh La Phong, bọn hắn hoàn toàn liên tưởng không ra Tiêu Phàm sẽ hung hãn, hung lệ như vậy.
Tiêu Phàm lách mình rơi vào bên người Huyết Tâm Lạc, cùng Huyết Tâm Lạc, Huyết Vô Tuyệt cùng Chiến Vô Cực chào hỏi.
Về phần Bát Trưởng Lão, Tiêu Phàm chỉ gật đầu, điều này cũng làm cho Bát Trưởng Lão thở phào, chí ít Tiêu Phàm không có mang thù, vậy liền không có việc gì.
Hắn không biết là Tiêu Phàm căn bản không đem việc này đặt ở trong lòng, dù sao vô luận là ở đâu đều là lấy thực lực vi tôn. Bát Trưởng Lão ngươi chí ít không có uy hiếp tính mệnh ta, vậy ta cũng không cần phải ghi hận ngươi.
- Vô Cực, Vô Tuyệt, các ngươi cũng tới giao nhiệm vụ à.
Bát Trưởng Lão cười ha hả, nhìn về phía Chiến Vô Cực và Huyết Vô Tuyệt nói.
Mà Tiêu Phàm cùng Huyết Tâm Lạc nói mấy câu về sau, liền ở phía xa bắt đầu ngồi xuống đả tọa, dù sao khoảng cách vòng thứ ba khảo hạch còn có đủ thời gian.
Đột phá Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong, hắn cũng phải củng cố cảnh giới hiện tại, nhất là đối với dung hợp Tứ Trọng Sát Ý, hắn cần một đoạn thời gian mới có thể phát huy ra uy lực chân chính.
Mặt khác, Hủy Diệt Chi Ý cùng Khoái Mạn Chi Ý, Tiêu Phàm cũng vẫn dừng lại ở Tam Trọng, mà Bất Hủ Kiếm Ý, hắn cũng đã đụng chạm đến ngưỡng cửa Tam Trọng.
Bây giờ đột phá Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong, Tiêu Phàm cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ bước vào một bước kia.
Đương nhiên, đối với Bất Hủ Kiếm Ý, hắn cũng không có quá mức yêu cầu xa vời, chỉ cần đem Hủy Diệt Chi Ý, Khoái Mạn Chi Ý đều lĩnh ngộ Tứ Trọng Viên Mãn là đã đủ.
Sáu ngày còn lại chớp mắt trôi qua, trong lúc đó ngẫu nhiên có tu sĩ từ tứ phương lục tục chạy về. Khiến Tiêu Phàm vui mừng là hai người Phong Lang cùng Ảnh Phong cũng thành công hoàn thành ba nhiệm vụ, chỉ bất quá, hai người bọn hắn cũng chỉ được 31 điểm tích lũy.
Mà Tiêu Phàm, Huyết Vô Tuyệt cùng Chiến Vô Cực toàn bộ đều lấy được 78 điểm tích lũy.
Chênh lệch này thật đúng là không phải lớn bình thường, một Nhiệm Vụ Ngũ Tinh thì có 50 điểm tích lũy, đủ để xem thường bất luận kẻ nào.
Mặt khác, Huyết Yêu Nhiêu cũng không kém, hoàn thành Tam Tinh cùng Tứ Tinh Nhiệm Vụ, được 28 điểm tích lũy.
Cuối cùng, chừng một trăm người thành công trở lại nơi đây, hơn 80 người, cuối cùng có 48 người tiến giai vòng thứ ba.
Dù sao, ở giữa cũng không có xung đột lợi ích quá lớn, hơn nữa thời gian hoàn thành nhiệm vụ đều không đủ, nào có thời gian giết chóc khắp nơi.
Người bị đào thải đều bị đưa khỏi nơi này, còn lại 48 người, tất cả đều lẳng lặng đứng ở trên quảng trường nhỏ, chờ đợi thí luyện vòng thứ ba.
- Chúc mừng các ngươi đại biểu phân bộ Huyết Lâu Nam Vực tiến giai vòng thứ ba.
Một đạo thanh âm băng lãnh vang lên, mở miệng nói chuyện là Bát Trưởng Lão.
Đám người nghe vậy, nhao nhao đứng dậy, nghiêm túc nhìn về phía Bát Trưởng Lão. Bọn hắn biết vòng thứ ba mới là thời điểm khảo nghiệm chân chính năng lực của một người.
- Mặc dù các ngươi thành công tiến giai vòng thứ hai, nhưng nguy hiểm bây giờ mới chính thức bắt đầu, hiện tại các ngươi có một cơ hội lựa chọn, ai muốn từ bỏ, bây giờ có thể đứng ra.
Con ngươi Bát Trưởng Lão sắc bén đảo qua tất cả mọi người ở đây.
Đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau nửa ngày vẫn không có người đứng ra, có thể hoàn thành nhiệm vụ, ai lại muốn dễ dàng buông tha đây.
Sát thủ đã sớm chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tử vong, nếu như ngay cả điểm giác ngộ này đều không có, cũng không tất yếu tham gia Sát Vương Thí Luyện.
- Rất tốt! Người Huyết Lâu ta không có thứ hèn nhát!
Bát Trưởng Lão hài lòng gật đầu, sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười, lại nói:
- Các ngươi sẽ rất may mắn khi bản thân không rời đi, vòng thứ ba khảo hạch mặc dù nguy hiểm, nhưng nguy hiểm và kỳ ngộ đều cùng tồn tại.
- Nơi vòng thứ ba khảo hạch là một Cổ Địa mới phát hiện, bên trong sinh cơ bàng bạc, rộng lớn vô cùng, chưa có người đi vào. Bất quá các ngươi sau khi tiến vào cũng phải cẩn thận, rất có thể có tồn tại Hồn Thú Bát Giai trở lên, đồng dạng, những người khác hiện tại bên cạnh các ngươi cũng sẽ trở thành địch nhân của các ngươi.
Bát Trưởng Lão tiếp tục nói.
Ngay từ đầu cảm xúc đám người bành trướng, nhưng nghe đến mấy câu nói phía sau kia, thần sắc đám người lại trở nên ngưng trọng vô cùng, thậm chí rất có vài phần đề phòng.
- Sau khi tiến vào Cổ Địa, các ngươi chỉ có một người bạn, chính là bản thân các ngươi, những người khác đều là địch nhân, cái này là lệnh bài tích lũy của các ngươi, mỗi người một khối.
Nói đến đây, Bát Trưởng Lão đưa tay vung lên, từng đạo lưu quang từ trong tay hắn bắn ra, chuẩn xác không sai rơi vào trong tay mỗi người.
- Hiện tại, ta đưa vào các ngươi một sợi Hồn Lực, lệnh bài tích lũy nắm giữ khí tức đặc thù của các ngươi. Bên trong Cổ Địa, mỗi khi giết chết một người, đoạt được lệnh bài tích lũy của đối phương thì được tính là một điểm tích lũy. Trừ cái đó ra, không còn cách nào khác. Các ngươi cũng đừng nghĩ đến gian lận, phàm là người rời Cổ Địa Bí Cảnh mất đi lệnh bài tích lũy, chết.
Một chữ cuối cùng của Bát Trưởng Lão mang theo Ý Chí đáng sợ quét sạch ra.
Đám người nghe vậy lập tức giật mình một cái, bọn hắn làm sao không minh bạch ý tứ của Bát Trưởng Lão, nếu như ai muốn hỗ trợ gian lận, đem lệnh bài tích lũy của bản thân cho người ta, nhất định phải cân nhắc đến tính mạng mình.
- Nếu như đem lệnh bài tích lũy bản thân thu hoạch được của người khác cho người ta thì sao?
Tiêu Phàm cũng trong nháy mắt biết quy tắc vòng thứ ba, bất quá hắn rất nhanh liền nghĩ đến một vấn đề khác, không khỏi cau mày một cái.
- Có thể, điều này vẫn ở trong quy tắc, bất quá người sau khi chết, Hồn Lực bên trong lệnh bài tích lũy cũng sẽ chậm rãi tiêu tán, lúc Hồn Lực tiêu tán hầu như không còn, lệnh bài tích lũy cũng sẽ vỡ vụn.
Bát Trưởng Lão thản nhiên nói, ngữ khí bên trong thiếu một cỗ băng lãnh.
- Nếu như vậy, vậy cũng có thể thành đoàn cùng nhau săn giết những người khác.
Nghe thấy Bát Trưởng Lão nói, trong lòng Tiêu Phàm trong nháy mắt minh bạch cái gì, khó trách trước đó Huyết Yêu Nhiêu muốn hắn theo Huyết Vô Tuyệt, nguyên lai chính là đạo lý này.
Đang lúc Tiêu Phàm nghi hoặc, thanh âm Bát Trưởng Lão tiếp tục vang lên:
- Hiện tại, tất cả mọi người phong ấn tu vi, bịt kín hai mắt theo ta đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.