Trong chỗ Phong Bạo Chi Hải, Tiêu Phàm giống như giọt nước trong biển cả, bị phong bạo thủy triều không ngừng đập, y phục hắn đã bị rách không ít.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Phong Ý vậy mà cường đại như vậy, khó trách Ý càng khó lĩnh ngộ, lúc này mới chỉ là Nhất Trọng mà thôi, đã khiến hắn có chút bó tay bó chân.
Nếu như lĩnh ngộ Nhị Trọng, thậm chí Tam Trọng, Tứ Trọng, vậy không phải càng đáng sợ hơn à? - Tiêu Phàm thua, hắn mặc dù lĩnh ngộ Tứ Trọng Phong Thế, nhưng Lam gia chủ đã lĩnh ngộ Phong Ý. Đoán chừng hắn ở trong Phong Bạo Chi Hải, đến thân thể còn không sai khiến được.
- Tứ Trọng Thế mặc dù có thể so cùng Nhất Trọng Ý, nhưng một khi rơi vào trong Phong Ý, Phong Thế có mạnh hơn đoán chừng cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
- Ai bảo hắn cuồng vọng như thế, bây giờ xem ra chỉ là vô tri mà thôi, chết cũng đáng đời.
Bộ dáng đám người cười trên nỗi đau của người khác, tựa như mong gì Tiêu Phàm chết.
Con người đều có lòng ghen tị, toàn bộ Đại Ly Đế Triều, trong thế hệ trẻ lĩnh ngộ Tứ Trọng Thế chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Tiêu Phàm một người Vương Triều nho nhỏ tới đây lại có thể lĩnh ngộ Tứ Trọng Phong Thế, bọn hắn trong lòng tự nhiên có chút khó chịu.
- Lam Lạc cũng đủ để giết ngươi, cũng không cần ta tốn nhiều tay chân.
Con ngươi Úy Nguyệt Sinh vô cùng lạnh lẽo, trong lòng trầm ngâm nói.
- Phong Ý quả nhiên cường đại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840159/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.