Nghe được lời Tiêu Phàm, Úy Nguyệt Sinh sắc mặt tái nhợt, hận không thể một cái tát chết Tiêu Phàm. Đáng tiếc, trước đó hắn không dám chính diện xuất thủ, chỉ dám dùng ám chiêu.
Hiện tại Hề Lão ở đây, Úy Nguyệt Sinh hắn càng không dám chính diện xuất thủ.
- Tiêu Phàm, ngươi như vậy là thái độ gì? Úy Thống Lĩnh giúp ngươi giết bọn hắn, lấy lại uy danh cho ngươi, ngươi không cảm kích thì thôi, còn ngậm máu phun người!
Úy Nguyệt Sinh còn chưa mở miệng, Lam Lạc lại đột nhiên quát lạnh nói.
- Vậy theo ý ngươi, ta có phải nên quỳ xuống, dập đầu hắn mấy cái? Sau đó đưa lễ vật nói tạ ơn?
Tiêu Phàm mặt coi thường nhìn Lam Lạc, con ngươi hắn cũng càng ngày càng lạnh lẽo.
- Đúng là như thế.
Lam Lạc không chút nghỉ ngợi nói.
- Uổng cho ngươi lại là Lễ Bộ Thượng Thư của Đại Ly Đế Triều, sự có mặt của ngươi chính là sỉ nhục của Đại Ly Đế Triều.
Tiêu Phàm cười lạnh nói.
- Ngươi!
Lam Lạc vô cùng phẫn nộ, nhưng khi nhìn đến Hề Lão, sát khí vừa chuẩn bị bộc phát trong nháy mắt bị hắn áp chế xuống.
- Ngươi ngươi cái gì! Ta giết nhi tử ngươi, ngươi sẽ giúp ta lấy lại uy danh sao? Hai nhi tử Úy Thiên Lang và Úy Thiên Hổ của Úy Nguyệt Sinh đều chết trong tay ta, hắn hận không thể giết ta, còn biết giúp ta? Tiêu Phàm đột nhiên phát ra sát khí cường đại, lạnh lùng nhìn Lam Lạc.
Đám người kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, không nghĩ là hắn lại nói rõ việc này, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840158/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.