Thoáng cái qua ba ngày, khảo hạch Chiến Hồn Học Viện thời gian rốt cục cũng tới gần. Bên trong lầu các, đám người Tiêu Phàm chờ đợi hồi lâu nhưng mà không nhìn thấy thân ảnh Quan Tiểu Thất.
- Quan Tiểu Ngũ sao còn chưa quay về? Tiểu tử này sẽ không theo Y Thiên Linh bỏ trốn chứ.
Tiêu Phàm uống một ngụm trà, trêu ghẹo nói.
Phong Lang từ nội viện đi tới, nhíu mày nói:
- Công tử, Quan Tiểu Thất không ở trong phòng, ta chỉ nhìn thấy cái này.
Dứt lời, Phong Lang lấy ra một mũi tên, còn có một tờ giấy viết ngoáy.
- Ta sẽ không nói đúng đi, thật đúng là bỏ trốn? Tiêu Phàm cổ quái nói.
- Không phải, hắn bị người khác bắt cóc.
Phong Lang vẻ mặt nghiêm túc, cầm giấy viết thư trong tay đưa cho Tiêu Phàm.
Tiếu dung trên mặt Tiêu Phàm cứng đờ, tiếp nhận giấy, mở ra xem. Bên trong chỉ viết một câu:
- Muốn cứu Quan Tiểu Thất, Trường Lĩnh Cốc ngoài cửa Nam trăm dặm.
- Là ai?
Nhìn giấy viết thư, trên mặt Tiêu Phàm lóe qua sát ý nồng đậm, trong đầu lóe qua một vài thân ảnh. Hắn trong khoảng thời gian này đắc tội cũng không ít người, trong lúc nhất thời không biết là ai ra tay với Quan Tiểu Thất.
- Trường Lĩnh Cốc sao? Tiểu Kim, ngươi theo ta đi.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, kêu Tiểu Kim đang ngủ gật hướng lầu các đi ra ngoài.
- Công tử, chúng ta theo ngươi đi.
Phong Lang vội vàng nói.
Ngẫm lại, Tiêu Phàm vẫn gật đầu:
- Các ngươi sau lưng chúng ta, để tránh phát sinh ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840106/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.