Oanh!
Một tiếng vang thật lớn chấn động hư không, tất cả mọi người ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn về nơi xa.
- Gia gia, đó là? Trong ngõ ngách quảng trường, một thiếu nữ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn phía xa lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thiếu nữ mặc váy tím, như là tiểu tinh linh linh động, bất luận đứng ở đâu đều sẽ trở thành tâm điểm chú ý của chúng nhân.
Nếu như Tiêu Phàm nhìn thấy khẳng định sẽ nhận ra được, thiếu nữ đó không phải là Tần Mộng Điệp sao?
Bên cạnh nàng, Tần Mặc mặc một bộ áo bào đen nghe thấy tiếng nổ, trên mặt lộ ra một nét cười:
- Bạo Linh Thuật? Là sư huynh!
Tần Mộng Điệp lẩm bẩm cái miệng nhỏ nhắn, nghe được Tần Mặc xưng Tiêu Phàm là sư huynh, nàng vô cùng không thoải mái, đột nhiên so thân phận mình với Tiêu Phàm là tiểu bối vãn bối, mặc cho ai cũng đều thấy không dễ chịu.
- Nếu ngươi không muốn gọi thái sư bá thì cố thêm chút, cố gắng biến hắn thành… của ngươi
Tần Mặc sao không nhìn ra tâm tư cháu gái mình.
- Gia gia!
Tần Mặc lời còn chưa dứt, liền bị thanh âm Tần Mộng Điệp ỏn ẻn ỏn ẻn cắt ngang, có điều trong lòng nàng quả thực có ý nghĩ đó.
- Được rồi, đi thôi, chúng ta qua đó trước.
Tần Mặc cười cười, mang theo Tần Mộng Điệp đi về nơi có tiếng phát nổ kia.
Nắp tiểu đỉnh thần bí bị xốc lên, một vệt sáng nhỏ từ trong đỉnh bay ra, Tiêu Phàm vung một tay, ánh sang kia đột nhiên bắn vào trong bình ngọc.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840083/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.