- Lão đệ, Thạch Sư này chẳng lẽ có điều kỳ dị? Văn Phường Chủ đã từng được chứng kiến thủ đoạn cược thạch của Tiêu Phàm, đồ vật có thể được Tiêu Phàm coi trọng, khẳng định là bất phàm.
- Không biết, ta chỉ là cảm giác đồ vật này không đơn giản.
Tiêu Phàm lắc đầu, cụ thể hắn cũng không biết nói thế nào:
- 100 vạn có thể mua chứ?
- 100 vạn?
Y Vân cùng Văn Phường Chủ kém chút kinh hô ra, sắc mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Tiêu Phàm.
Bọn hắn thấy, Thạch Sư này vô cùng bình thường, sao có thể trị giá 100 vạn, phải biết nơi này đều là dùng Trung Phẩm Hồn Thạch để giao dịch.
100 vạn Trung Phẩm Hồn Thạch mua một Thạch Sư? Hai người rất muốn mắng Tiêu Phàm phá gia chi tử.
- Theo ta thấy, đồ vật này nhiều nhất đáng giá 10 nghìn.
Y Vân cười nói.
- Không sai, đây chỉ là Thạch Sư bình thường mà thôi, đến sóng linh khí còn không cảm ứng được.
Văn Phường Chủ cũng gật đầu.
- Đồ vật Tiêu huynh đệ coi trọng, khẳng định có điểm riêng biệt.
Hướng Vinh lại có một loại tự tin mù quáng đối với Tiêu Phàm.
- Thực chỉ là Thạch Sư bình thường sao?
Tiêu Phàm cau mày một cái, có điều vẫn đưa giá 100 vạn Hồn Thạch, nếu như chỉ là giả, cũng chỉ lãng phí 100 vạn Hồn Thạch mà thôi.
Nếu như là thật, 100 vạn Trung Phẩm Hồn Thạch còn chưa hẳn mua được đấy.
Y Vân cùng Văn Phường Chủ chỉ có thể cười khổ một tiếng, ai bảo Tiêu Phàm là một đại tài chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840080/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.