Tiêu Phàm cười!
Đám người kinh ngạc, đã sắp chết đến nơi, lúc này còn bật cười?
Hô!
Khiến tất cả mọi người kinh hãi là thân ảnh Tiêu Phàm bỗng biến mất tại chỗ, khi thân ảnh hắn xuất hiện lần nữa, đầu Lâm Tiêu đã bay lên cao, thân thể hắn còn duy trì động tác vọt tới trước, khóe miệng còn lóe qua nụ cười đắc ý.
Thời gian dường như đứng im tại thời khắc này, trong lòng đám người run rẩy kịch liệt.
Một kiếm, vẻn vẹn một kiếm liền chém chết Chiến Vương đỉnh phong, Tiêu Phàm thực sự quá đáng sợ!
Chỉ là hắn trước đó không phải bộ dáng nửa chết nửa sống sao? Tại sao có thể trong nháy mắt bộc phát ra khí thế đáng sợ như thế? Phốc! Cột máu cao hơn một trượng bắn về lên không trung, giống như một dòng suối máu, thập phần tráng lệ.
Mới vừa rồi mấy người còn châm chọc Tiêu Phàm hận không tìm được một cái lỗ để chui vào, lúc con ngươi Tiêu Phàm quét tới, mấy người kia không khỏi run rẩy.
Tiêu Phàm hai tay dùng Đồ Lục Đao chống đỡ thân thể, con ngươi băng lãnh liếc nhìn bốn phía, dù là Chiến Hoàng cảnh cường giả cũng không dám cùng Tiêu Phàm đối mặt.
Ánh mắt kia quá là đáng sợ, băng lãnh, vô tình, giống như tử thần chi nhãn.
- Còn có ai?
Âm thanh Tiêu Phàm có chút khàn khàn, nhưng khuôn mặt lại kiên nghị vô cùng.
Các ngươi không phải muốn Tiêu Phàm ta chết sao? Ta cho các ngươi một cơ hội!
Bên trong thân thể hắn, lực lượng Bạch Thạch điên cuồng tràn vào toàn thân kinh mạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840064/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.