Trên đường về, Hạ Bối Vy vẫn luôn rất im lặng, chưa nói một lời khiến A Ly và Vô Thường Hy vô cùng nghi hoặc.
Phải biết thường ngày nha đầu này cái miệng nhỏ đều chưa có dừng lại qua a, từ lúc xem trình diễn xong liền trở lên như vậy, điều này khiến Vô Thường Hy có chút lo lắng.
"Vy Vy, ngươi không sao chứ?"
Nghe vậy, Hạ Bối Vy cũng chỉ nhè nhẹ lắc đầu, không nói một lời.
Thấy thế, Vô Thường Hy càng chắc chắn là Hạ Bối Vy có chuyện, tiếp đó hắn liền dừng xe lại bên lề, quay sang lo lắng nói
"Vy Vy, có chuyện gì cứ nói với ta"
Lần này, rốt cuộc Hạ Bối Vy có chút phản ứng, nhưng trong giọng nói có chút nức nở
"Thân ái, ngươi sau này sẽ không bỏ ta chứ"
Nhìn Hạ Bối Vy cái kia bộ dáng, Vô Thường Hy trái tim có chút khó chịu, tiếp đó hắn liền dùng tay lau lau trên mặt nàng nước mắt, ôn nhu nói
"Nha đầu ngốc, sao ta lại bỏ ngươi được chứ, ngươi là người ta yêu nhất, sao có thể rời bỏ ngươi"
"Nhưng mà, nhưng mà ta không có điểm gì tương đồng với ngươi cả, kể cả sở thích cũng không giống nhau, không như Trần Hinh Hinh, nàng có thể cùng ngươi đàn tấu, do đó, do đó ta sợ, ta sợ ngươi sẽ bỏ ta mà đi"
Nói nói, Hạ Bối Vy cuối cùng không nhịn được ghen tuông trong lòng, nước mắt nó là cộc cộc cộc rơi đi xuống.
Thấy thế, Vô Thường Hy liền có chút dở khóc dở cười, rồi, thì ra là nha đầu này ghen, thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-nhan-sinh/1663115/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.