Chương trước
Chương sau
“Mùi máu thơm quá!”

Trong tiếng la thảm thiết, Hùng Thương nở nụ cười sảng khoái.

Bây giờ, trông ông ta mới thật sự đáng sợ. Dưới ánh trăng cũng có thể nhìn thấy trong đôi mắt già nua lành lạnh kia nổi đầy gân máu, khiến đôi mắt đỏ ửng lên, còn khuôn mặt lại trở nên dữ tợn đến đáng sợ, vốn dĩ thân hình ông ta đã như da bọc xương, giờ cộng thêm thần thái đó nữa thì thật sự rất giống một con quỷ.

A...

Tiếng la thảm thiết của ông già áo tím càng lúc càng dữ dội hơn.

Ngặt nỗi dù ông ta có giằng co cỡ nào thì cũng vô dụng, ông ta đã bị hút thành một cái xác khô.

“Đừng vội, từng người một!”

Hùng Thương cười nguy hiểm, ông ta hút khô ông già áo tím xong vẫn chưa chịu dừng lại

Tay giơ lên, cao thủ cấp Địa Tạng thứ hai bị hút qua, đây cũng là một Địa Tạng đỉnh cao.

A...

Tiếng hét thảm lại vang lên, âm thanh đầy đau đớn khiến người ta phải run sợ.

Trước sự chứng kiến của mọi người, một cao thủ Địa Tạng đỉnh cao khác bị hút cạn thành một cái xác.

“Lần này thì quỳ thật rồi!”

Lão già râu chữ bát than thở, lần này lão ta không nên đi theo đến đây.

Suy nghĩ trong lòng của lão ta cũng chính là suy nghĩ của những người chạy theo để đuổi giết. Họ đến để tìm Mộng Điệp, không tìm được Mộng Điệp mà lại gặp phải Triệu Bân và lão già râu chữ bát, vốn định đùa cợt một chút, ai dè lại làm lòi ra một cao thủ Thiên Võ. Kể từ giây phút đó, cục diện đã vượt ngoài tầm kiểm soát, tất cả bọn họ đều sẽ bị hút cạn.

“Vẫn còn một chút hi vọng!”

Triệu Bân có vẻ bình tĩnh hơn, hắn tuyệt đối sẽ không bó tay chịu chết.

Tiếng rên la vẫn chưa dứt, Hùng Thương rất tàn nhẫn, trước đó là hút một lần một người, giờ hút một lần hai người, mỗi tay cầm một người, cưỡng chế cắn nuốt, cứ như vết thương cần được bồi bổ bằng khí huyết của người sống.

Khi hai cái xác khô rơi xuống đất thì tất cả cao thủ Địa Tạng ở đó đều bị hút khô hết.

Những kẻ cấp Huyền Dương còn lại, bao gồm cả lão già râu chữ bát đều thấy lạnh buốt trong tim.

Lão già cấp Thiên Võ này hút từ mạnh đến yếu, hút xong Địa Tạng thì đến Huyền Dương, còn về phần người yếu nhất là Triệu Bân thì chắc là sẽ xếp sau cùng, nhưng tất cả đều không thể thoát khỏi cái chết.

“Bị ta sử dụng là vinh hạnh của các ngươi!”

Hùng Thương nhếch nhẹ khóe môi, ông ta lại đưa cánh tay lên, hút hai tên cấp Huyền Dương vào.

Lão già râu chữ bát cách đó khá gần nên nhìn thấy khá rõ, nếu như cấp Thiên Võ mà tàn nhẫn lên thì thật sự rất hung ác, xem mạng người như cỏ rác, lão ta đã mở to mắt nhìn người sống bị hút cho đến chết.

“Không xông ra được!”

Triệu Bân nghiến chặt răng, hắn đang tính toán.

Tính toán gì kia? Đương nhiên là tính toán xem khí thế Thiên Võ của mình có thể giúp thoát khỏi sự trói buộc hay không rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.