Tất nhiên, gã đã đánh giá thấp trọng lượng của đá sao sa. Viên đá nặng 250 cân, nhưng gã không hề biết trước mà nhận lấy bằng 1 tay thì bỗng chốc loạng choạng lùi bước.
“Uy Long”.
Không đợi gã đứng vững, Triệu Bân đã lao tới, đánh ra một Uy Long chưởng vô cùng mạnh mẽ và dứt khoát.
Đùa à, cảnh giới Chân Linh mà muốn cướp của quý của ta?
Đối phương mất cảnh giác, chịu một chưởng của Triệu Bân quả thật vô cùng chua sót.
Cảnh giới Ngưng Nguyên nho nhỏ, lấy đâu ra chưởng lực mạnh như vậy.
Người mặc đồ đen vô cùng kinh ngạc. Lực của một chưởng này đủ mạnh để đánh gã phun ra máu.
“Uy Long”.
Triệu Bân hét vang lên một tiếng, lại đánh ra một chưởng bổ về phía gã kia.
“Thằng khốn, chết đi”.
Người mặc áo đen tức điên, gã đứng vững rồi đánh ra một quyền gầm thét.
Bùm!
Chưởng quyền va chạm, Triệu Bân bị chấn động đến nỗi phải lùi về sau, máu thịt lẫn lộn trong lòng bàn tay, lục phủ ngũ tạng đau đớn.
Nhìn người mặc đồ đen, sừng sững bất động.
Tu vi võ đạo quá chênh lệch cũng là khoảng cách, theo lẽ thường, chắc chắn Chân Linh có thể nghiền nát được Ngưng Nguyên.
“Chết đi!”
Người mặc đồ đen hừ lạnh, sải bước phi thân, một chưởng lực đánh từ không trung ép xuống.
Triệu Bân đứng vững, nhận một chưởng ép tới.
Theo người mặc đồ đen thấy thì một võ tu cảnh giới Ngưng Nguyên nho nhỏ bị đánh cho ngu luôn rồi.
Thực ra, Triệu Bân không ngu.
Trong khoảnh khắc chưởng lực sắp chạm vào cơ thể, hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-luan-hoi/939311/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.