🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Các ngươi đoán xem cuối cùng thế nào?”

"Thế nào cơ?"

"Trần Trường An khá lắm, không biết hắn dùng thủ đoạn gì, hai vị này trực tiếp chạy trốn, ngay cả Niếp Hạo Thiên và Dạ Bắc Minh mà bọn họ mang đến cũng bị

bỏ lại”.

"Không phải chứ? Thực lực của hai người bọn họ không kém lão tổ Cổ Thiên Nguyên của chúng ta bao nhiêu đâu".

"Có nói quá lên không thế? Làm sao ngươi biết?"

"Ta nghe cha ta nói, cha ta nghe thái gia gia ta nói, thái gia gia ta hình như nghe tổ gia gia nói”.

"Chuyện đó chắc là không sai đâu, đúng là không ngờ được, thực lực của Trần Trường An vậy mà lại nghịch thiên như thế?”

"Đó là đương nhiên, nếu không thì sao lại bị lão tổ nhìn trúng".

"Nói như thế, Trần Trường An này đúng là một phu quân lý tưởng".

"Vậy ngươi nhìn xem, con rể của Gổ gia chúng ta có thể kém được sao?"

"Không tệ, đúng là không tệ!"

Có lẽ mấy người Niếp Bằng Cử cũng không ngờ được, ban đầu danh tiếng của Trần Trường An ở Cổ gia cũng không cao, nhưng bởi vì lần này bọn họ đến, giúp mức độ chào đón Trần Trường An ở Cổ gia tăng lên thẳng tắp.

"Gia gia, ngài biết thủ đoạn của Trần Trường An ngày hôm qua là gì không?"

Ngày hôm sau, Cổ Thiên Nguyên thật sự nhịn không được, trực tiếp chạy tới chỗ Cổ Phong Hoa, muốn hỏi thăm một chút.

"Tiểu Cổ..."

"Thiên Nguyên, Trần Trường An này vô cùng thần bí, hơn nữa còn rất mạnh".

"Mặc dù ta không biết vì sao tu vi của hắn vẫn luôn dừng lại ở Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất, nhưng tuyệt đối không thể thật sự coi hẳn là Hoá Thần Cảnh tầng thứ nhất".

"Hắn có thủ đoạn gì thì ta cũng không rõ, ta chỉ có thể nói với ngươi, cho dù hôm qua thật sự ra tay, chỉ bằng hai người Niếp Bằng Cử kia thì không làm Trần

Trường An bị thương được".

Nghe thấy lời của Cổ Phong Hoa, cả người Cổ Thiên Nguyên đều mông lung, thực lực của Trần Trường An mạnh như vậy cơ à?

Hai người kia đều không đả thương được Trần Trường An?

"Vậy mà thực lực của Trần Trường An lại ở trên ta?", Cổ Thiên Nguyên khiếp sợ hỏi.

"Không rõ lắm, ta không nhìn thấu hắn".

Cổ Phong Hoa không hề nói dối, ông ta thật sự không nhìn thấu được Trần Trường An, Cổ Phong Hoa vẫn luôn để ý tới chuyện xảy ra ngày hôm qua.

Vào khoảnh khắc nhìn thấy Trần Trường An biến mất, ông ta cũng ngây ngẩn cả người.

Nhưng mà Cổ Phong Hoa rất nhanh đã bình tĩnh lại, nếu đã là đồ đệ của Mục Vân Dao, có chút thủ đoạn cũng bình thường.

"Gia gia, ngài cũng không nhìn thấu hắn sao?”

"Không nhìn thấu, căn bản không nhìn thấu”.

"Hơn nữa... bối phận của Trần Trường An còn cao hơn ta!"

Bối phận... So với gia gia mình còn cao hơn?

Đến cùng thì Trần Trường An có thân phận gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.