Đừng thấy hai người Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân không hợp nhau, nhưng dù sao cũng là đối thủ cũ, vẫn có một chút ăn ý.
Trao đổi ánh mắt với nhau một chút liền biết suy nghĩ trong lòng đối phương.
Hai người lần này không nương tay chút nào, phát huy tốc độ cực hạn, không cần sức mạnh, chỉ cần tốc độ.
Nhưng mà, vào khoảnh khắc hai người sắp chạm đến Trần Trường An, hắn lại một lần nữa biến mất không thấy gì nữa.
Lần này, hai người đã phóng cảm tri của mình, bao trùm lên bốn phía, bất kỳ vết tích nào cũng đều không chạy khỏi cảm tri của hai người được.
Nhưng kết quả... Trần Trường An cứ như vậy biến mất, lần nữa biến mất mà không để lại chút dấu vết nào.
Hoảng rồi! Giờ khắc này, hai người Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân thật sự hoảng hốt rồi.
Lập tức sẽ phải thua, Trần Trường An lại làm một lần như thế nữa, bọn họ sẽ phải làm chó!
Trong đầu vừa nghĩ tới cảnh tượng về sau mỗi lần trò chuyện với người khác. đều phải sủa mấy tiếng trước, cảm giác đó còn khó chịu hơn so với giết luôn bọn họ.
"Không được!"
"Tuyệt đối không thể thua!"
"Cho dù Trần Trường An có loại thủ đoạn này để bảo mệnh, nhưng chúng ta đều là cảnh giới Đại Đế, tốc độ nhanh như vậy, sao hắn kịp phản ứng lại?"
"Đúng vậy, hắn không thể kịp phản ứng lại mới đúng, nhưng..."
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3479244/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.