"Không đáng tiếc, không đáng tiếc, nam nhân thì đã sao? Cũng không biết là thiếu niên tuấn tú nhà ai nữa".
"Này, không ngờ được vị huynh đài này lại thành thạo việc này?” "Thỉnh thoảng, thỉnh thoảng thôi, không đáng nhắc tới".
"Nhưng kỳ lạ quá, sao lại dẫn theo một con chó chứ?”
"Hahaha, sở thích này thực sự độc đáo và không giống người thường!”
Cảnh tượng bên trong Phượng Tiên Lâu thực sự khiến Cổ Phượng Dao sợ hết hồn, không ngờ thanh lâu trong truyền thuyết lại có cảnh tượng như vậy.
Nhưng đến thì cũng đã đến rồi, Cổ Phượng Dao cảm thấy nếu mình rời đi thì sẽ có chút mất mặt.
Hơn nữa, còn có Đại Hoàng đi theo bên cạnh. Trước khi tới, Đại Hoàng đã dặn dò rất nhiều, đừng khẩn trương, đừng sợ hãi, đừng bỏ trốn.
"Ôi, vị khách quan này, nhìn ngài rất lạ mặt, lần đầu tiên tới đây sao?"
Cổ Phượng Dao trông giống như lần đầu tiên đến thanh lâu. Tuy nhiên, Cổ Phượng Dao lại ăn mặc không hề đơn giản, chắc chắn là một công tử thiếu gia của một gia đình giàu có.
"Tìm cho ta một phòng riêng tốt nhất".
"Gọi tất cả những cô nương tốt nhất ở nơi này đến đây cho ta".
"Càng nhiều càng tốt, yên tâm, tiểu gia ta không thiếu tiền".
Cổ Phượng Dao thu hết can đảm, lớn tiếng hô lên những gì Đại Hoàng đã dạy nàng ta.
Tất cả mọi người trong tháp Phượng Tiên Lâu đều nghe thấy giọng nói này. Giỏi thật, tuy nhìn còn trẻ nhưng khẩu khí lại không hề nhỏ chút nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3442029/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.