Theo lời kể của Liệt Chiến Cưồng, Trần Trường An cũng đã hiểu được đại khái về tình huống năm đó.
Người dân trong thôn này và Tuyết Yêu đã tồn tại trước khi Liệt Chiến Cuồng đến rồi.
Căn cứ vào lời nói của Liệt Chiến Cưồng thì dường như bọn họ cũng đang thờ phụng một vị thần, tên là Tuyết Thần.
Mà cái hồ này chính là nơi ở của Tuyết Thần, những thôn dân kia tự xưng là tín đồ của Tuyết Thần, đời đời kiếp kiếp ở chỗ này bảo vệ, chính là vì không muốn để người ta quấy rầy đến Tuyết Thần đại nhân.
Tuyết Yêu cũng giống như thế. Khi Liệt Chiến Cuồng xuất hiện ở đây, đồng thời đánh bậy đánh bạ tiến vào thiên trì, trùng hợp bị thôn dân trông
thấy, cho nên bọn họ đã coi hắn ta thành Tuyết Thần.
"Cho dù nói thế nào thì trước khi ngươi đến, nhất định là đã có cái gì tồn tại ở nơi này rồi”. "Nếu không sẽ không thể giải thích được kết giới này".
"Ngươi ở chỗ này mấy ngàn năm, chẳng lẽ lại không phát hiện bất cứ thứ gì sao?", Trần Trường An cau mày hỏi.
Sau khi tiến vào cái hang động này, Trần Trường An cũng không phát hiện ra lối đi khác, điểm cuối cùng chính là căn phòng đá này.
Nhưng Trần Trường An cho rằng nơi đây tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.
"Lúc đầu ta cũng từng có nghi ngờ giống như ngươi”.
"Nói thật, trong mấy ngàn năm này, ta vẫn luôn thăm dò, hi vọng có thể tìm ra bí mật của thiên trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3417909/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.