Tháp chỉ huy sân bay Duyên Sách, ai nấy cũng đang bận rộn với công việc của riêng mình.
Dung Khiết đã giao ca xong, đang ngồi nghỉ ngơi, xơi miếng nước ở khu nghỉ thì thấy Tiêu Lam đi vào, có hơi ngạc nhiên, hỏi: “Tổ phó Tiêu? Sao anh lại ở đây? Không phải hôm nay anh nghỉ sao?”
“Ôi, đừng nhắc tới nữa,” Tiêu Lam ngồi xuống sofa trong khu nghỉ, ngả lưng ra sau, than thở: “Bà xã còn chưa về. Hôm nay anh nghỉ đúng là công cốc.”
Dung Khiết bật cười: “Hình như cơ trưởng Cố hôm qua bay tới thành phố D.”
Tiêu Lam nói: “Chứ còn gì nữa. Khó khăn lắm mới được nghỉ. Anh muốn xách cổ cái tên xếp lịch trực ra tẩn cho một trận quá đi.”
Dung Khiết là một trong số ít những người biết rõ về mối quan hệ giữa Tiêu Lam và Cố Cẩn. Lúc biết hai người họ là người yêu, cô thiếu chút nữa nhảy dựng lên vì phấn khích. Trong mắt cô, Tiêu Lam và Cố Cẩn quả đúng là một đôi trời sinh.
“Em cảm thấy xu hướng tính dục không quan trọng, quan trọng là nơi trái tim hướng về. Yêu người mình muốn yêu, sống theo cách mình muốn sống.”
Lúc ấy, khi biết về quan hệ của hai người, Dung Khiết đã nói vậy với Tiêu Lam.
Bản thân cô cũng có người mà trái tim mình hướng về.
Bây giờ nghe Tiêu Lam ca cẩm, Dung Khiết bật cười. Thấy mọi người đều đang bận bịu làm việc, cô bèn huých nhẹ Tiêu Lam rồi nhỏ giọng hỏi anh: “Tổ phó Tiêu, anh kể chuyện anh với cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thoi-han/2691427/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.