Tú Nhi như một chút thỏ con đang trong lòng mẹ mà ló mặt ra nhìn xung quanh xem mọi thứ đã yên ổn chưa.
- Tên đó đi rồi em không cần ngại.
- Anh lần sau chú ý đóng cửa đi.
- Hì... lúc em thu lông nhím lại rất đáng yêu vợ à.
Tú Nhi mặc kệ anh luyên thuyên mà nhấc chân xuống giường nhưng có vẻ cô không ổn lắm. Cũng tại tên khốn khiếp nhà anh Từ Niêm làm cô đau buốt quá. Mặt của Tú Nhi nhăn lại và ôm bụng bước đi, Từ Niêm thấy cô đi lại khó khăn thì anh thấy có lỗi quá.
- Để anh giúp em vợ à.
- Á... anh bỏ em xuống mau đồ sói già nhà anh.
Tú Nhi đập tay anh và hét, anh là đang giúp cô hay có mưu đồ khác, cô không thể tin tưởng khuôn mặt sói của anh được.
Từ Niêm anh cười nhìn cô vợ còn đang hét của mình, anh đặt cô xuống giúp cô lấy bàn chải và còn định giúp cô đánh răng luôn nhưng mà Tú Nhi không cho.
- Anh ra đi em tự làm được rồi.
- Anh là chồng em em ngại gì chứ? để anh giúp em đi vệ sinh luôn.
Tú Nhi mở to mắt hết cỡ nhìn anh, gì mà đi vệ sinh hộ luôn cô. Cái này mà cũng làm hộ được á. Mồm cô há hốc nhìn anh, Từ Niêm thấy cô đơ người thì lấy tay đưa qua đưa lại trước mặt cô.
- Tú Nhi đừng làm anh sợ.
- Anh đi ra đi. Gì mà giúp em đi vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thay-toi-lam-lao-dai/2825526/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.