Anh nói vậy làm cho Tú Nhi mỉm cười cô lại thấy chồng cô sao nay lại sến vậy cơ chứ. 
- Anh này... Anh hôm sau lại cho em đến bang chứ? 
- Em muốn đến bang? 
Từ Niêm anh đúng là hối hận thật rồi. Sao lại cho cô đến bang phái của anh làm chi, giờ thì hay rồi. 
Một tuần sau, đang buổi sáng thì Tú Nhi bỗng ngồi vào lòng anh và bắt đầu ngọt ngào nói. 
- Chồng à. Em ở nhà chán quá hay anh cho em đến bang đi. 
Từ Niêm sao có thể chịu nổi độ đáng yêu này của cô. Cô đúng là tiểu yêu tinh ngàn năm hạ phàm mà. Từ Niêm anh nhéo má cô và nói. 
- Hay em đến tập đoàn cùng anh đi. Em làm thư kí cho anh có được không? 
- Em sợ phá tung tập đoàn của anh ra mất. 
- Yên tâm có anh lo hết. Em chỉ việc ngắm anh. hì...hì... 
- Vậy em thử xem. Em là con người chăm chỉ đó chồng à. 
Tú Nhi mặc dù biết mình chỉ là hợp đồng hôn nhân nhưng cô lại muốn nó thành thật vì cô đã yêu người đàn ông này mất rồi. Từ Niêm bế luôn cô lên xe mà cô chưa kịp phản ứng. 
- Anh tẹo nữa để em tự xuống đấy nhé. Buổi đầu tiên em đi làm đấy, mà anh tránh xa em ra. 
- Anh bế vợ anh đi làm thì làm sao? 
Quả nhiên anh nói là làm, xe vừa mới dừng lại thì anh bước xuống và bế luôn cô vợ nhỏ của mình xuống. Đám nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thay-toi-lam-lao-dai/2825522/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.