Bánh Bao trong lòng ông thì cười vui sướng và cậu tiện thay lấy quả táo ăn.
- Nhưng ông ơi. Con gái ông mà biết ông tha cho ba con như vậy thể nào cũng từ mặt ông luôn cho mà coi.
- Đúng rồi sao ta không nhớ ra nhỉ? Vậy chúng ta phải diễn thêm chút nữa.
Từ Niêm thuận theo ba vợ mà nằm xuống đất, Bánh Bao nhà anh nó cũng nhảy số nhanh ra lấy ngay cái thớt nhựa và để vào mông anh.
- Ông ơi có thể đánh rồi. Baba kêu to lên chút nhé.
- Yên tâm diễn là nghề của baba con.
Ông Quách bắt đầu vung cây gậy của mình lên và giáng xuống mông của anh.
" Bụp... bụp..."
- Tao phải đánh chết mày, dám làm con gái tao bị tổn thương.
- Á... đau đau quá... Ba vợ con biết lỗi rồi mà...
- Hôm nay không đánh anh tôi không phải là Lão Quách.
Tú Nhi nghe tiếng kêu của anh thì đứng dậy khỏi giường và lao xuống dưới nhà và cầm cây gậy của ông.
- Ba à. Đừng đánh nữa sẽ chết người đó ạ.
- Con tránh ra cho ta.
Bánh bao đứng cạnh mà thấy trình độ diễn của ông ngoại mình quá đỉnh của chóp nếu ông không đi làm diễn viên thì uổng phí thật.
Từ Niêm thấy cô thì anh tỏ vẻ ủy khuất và đáng thương nhìn vợ và mếu máo.
- Vợ ơi anh không sao. Em cứ để cho ba vợ đánh tiếp đi. Anh chịu được.
- Từ Niêm à. Anh đừng nói nữa. Anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thay-toi-lam-lao-dai/2825460/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.