Từ Niêm ăn xong anh rủ Bánh Bao đến nhà ông Quách. Hai ba con đi đến nhà ba vợ theo lời nhắn nhủ của ba vợ hôm qua. Còn Tú Nhi thì đến bang xem tình hình như nào.
- Baba à. Chúng ta đến nhà ông ngoại để chơi sao?
- Đúng rồi con. Ông ngoại bảo tặng baba quà gì đó.
- Ba thật là người quan trọng với ông ngoại nên mới được ông ngoại tặng quà đó ba.
- Khả năng vậy. Baba của con cũng không biết nữa.
Hai ba con xuống xe đi vào nhà thì thấy Ông Quách đang cho cá ăn.
- Con chào ông ngoại. Ông để con giúp ông cho cá ăn.
Nghe có vẻ rất chăm chỉ của Bánh Bao, anh thấy con mình đúng là chăm chỉ biết giúp đỡ người khác. Nhưng anh đâu biết được mỗi lần nó cho cá ăn thì cá của ông Quách lại chết đi vài con.
- Thôi thôi... con ra kia chơi với baba con đi.
- Ông à. Ông già rồi ông cứ để cho bọn trẻ như con làm.
Từ Niêm thấy con trai mình có hiếu quá, biết việc. anh lên tiếng nói : Ba cứ để cho cháu nó cho ăn cho đỡ vất vả.
- Để nó cho cá của tôi ăn chắc tẹo nữa tôi phải vớt cá lên phơi luôn.
- Là sao hả ba?
- Con anh lần nào cũng vậy à. Cho cá của tôi ăn thì không chết cả đồng bọn thì cũng chết gần hết. Tôi 10 lần đi mua cá về thay cái bể này rộ đó.
Từ Niêm chỉ biết mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thay-toi-lam-lao-dai/2825458/chuong-47.html