"Những chuyện ta làm đều do ta tự nguyện, nàng không cần phải cảm thấy áy náy hay cảm kích. Nhân lúc hoàng thượng còn chưa xuất hiện nàng mau rời khỏi kinh thành đi, ta sẽ ở đây cho nàng chạy trốn."
" Bình thường ngươi khá thông minh sao hôm nay lại ngốc như vậy? Ngươi quên ta biết thuật dịch dung à? Hơn nữa là các chủ của Lục Thanh Các chuyện che dấu thân phận quá dễ dàng. Lần trước tên thái giám kia thấy chẳng qua cũng chỉ là 1 lớp da giả của ta mà thôi, muốn trốn bọn chúng đâu phải ra khỏi thành làm gì cho phức tạp."
" Ta chỉ muốn chắc chắn nàng an toàn tuyệt đối thôi."
" Ngươi sợ ta ở lại kinh thành sẽ gây nguy hiểm cho Nhật Tư Dật đúng không?"
Dịch Thiên im lặng, nhưng từ ánh mắt của hắn cô có thể biết mình đã nói đúng sự thật. Nhất Hạ có chút hụt hẫng và thất vọng, đến cuối cùng cô vẫn không bằng Nhật Tư Dật. Điều này khiến cô không khỏi hoài nghi về tình yêu mà Dịch Thiên dành cho mình. Nếu đặt tình cảm cho người này chỉ e cô sẽ phải đau khổ.
" Nàng từng dạy ta phải biết yêu thương người khác, ta cũng biết quyền lực chí cao vô thượng là để tạo phúc cho bách tính. Nhưng nàng có từng nghĩ một khi hoàng thượng băng hà sẽ tạo ra một cuộc chiến loạn lớn thế nào không? Mười mấy năm trước tiên hoàng băng hà trong ngoài cung vô cùng loạn, là hoàng thượng đã dẫn binh đích thân dẹp loạn mới cứu được muôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-ti/2989392/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.