" Ban nãy nàng làm gì vậy chưa, sao tự rước hoạ vào thân như thế?"
" Ta không giống như ngươi, bị người khác xem như cẩu cũng không biết phản ứng lại. Lẽ nào ngươi không có chút lòng tự trọng hay liêm sỉ nào sao?"
Dịch Thiên trầm mặc 1 lúc mới nói.
" Đó là người đã nuôi dưỡng ta."
" Hắn chỉ lợi dụng ngươi thôi."
" Hoàng thượng có ơn với ta, cho dù phải làm bất cứ điều gì vì ngài ấy đều là đương nhiên."
" Nhưng ngươi có biết dùng ơn huệ để sai khiến người khác làm việc ác là bỉ ổi thế nào không?"
" Ta biết!"
" Vậy ngươi có biết giúp người ác làm chuyện ác, thì ngươi cũng không khác gì với bọn chúng không?"
" Ta biết!"
" Hoá ra ngươi vẫn còn nhận biết được mọi việc, ngươi làm những chuyện này không thấy áy náy với lương tâm sao?"
" Ha ha… Ta vốn không phải là người tốt thì lấy đâu ra lương tâm. Nàng từng cứu ta nhưng hoàng thượng có ơn với cả nhà ta. Nàng nói ta có nên báo đáp ngài ấy không?"
" Đúng là ngươi nên báo đáp, nhưng không phải bằng cách giúp hắn ta làm chuyện xấu."
" Ta không quan tâm, chỉ cần là điều hoàng thượng muốn làm, ta đều bất chấp mọi giá để hoàn thành."
" Ngươi mù quáng đến vậy sao?"
" Hai chúng ta có khác nhau sao? Không phải nàng cũng bất chấp mọi giá để báo thù à? "
" Ngươi cho rằng những chuyện hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-ti/2989386/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.