Sắc trời đã hơi tối, lái xe trên đường phố hoang vu, thi thoảng sẽ có vài Terminator ra “xin đểu”, bất quá đều bị bọn Thẩm Dịch đơn giản đánh gục.
Nhưng một đường đi tới, bọn hắn không hề thấy một sinh mạng còn sống.
“Phía trước chính là toà thị chính Los Angeles.” Chu Nghi Vũ dừng lại xe việt dã.
Theo ngón tay hắn cách đó không xa, có thể chứng kiến một tràng kiến trúc tan hoang màu đỏ đứng sững trong gió. Một tấm biển mang tên toà thị chính Los Angeles nằm trên mặt đất, một trận gió thổi qua, mang theo tiếng vi vu, lộ ra bi ai thầm lặng.
Nhảy xuống xe, Thẩm Dịch đi đến trước một tấm bia đá sụp xuống.
Phía trên có khắc ít chữ.
“Ngày 26 tháng 7 năm 2004, hai ngày sau ngày Phán Xét.”
“Những người máy kia rốt cuộc đã tới.”
“Chúng ta chống cự hai ngày, nhưng rốt cuộc ngăn không được đám máy móc lãnh huyết tiến công. Emil chết, Margaret cũng chết, Lãng Kiệt cũng chết. Vợ tôi, con tôi, chiến hữu của tôi, tất cả bạn bè của tôi đều chết cả rồi.”
“Bọn họ đã từng cống hiến to lớn cho sự phồn vinh của quốc gia này, đã từng là học giả, chuyên gia tốt nhất thế giới, cuối cùng lại trở thành chiến sĩ dũng cảm nhất.”
“Bọn họ chết, chết dưới guồng quay máy móc.”
“Là chúng ta phát minh máy móc, thứ chúng ta sáng tạo ra trái lại đẩy ngã chúng ta.”
“Thành phố LA sắp đình trệ, thế giới đã lâm vào hắc ám, nhưng nhân loại sẽ không diệt vong. Mong đời sau ghi khắc ngày hôm nay, ghi nhớ giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2046947/chuong-133.html