- Hiện tại chúng ta có thể đi được chưa?
Tán dương nhìn đệ đệ một chút, Nhiếp Vân cười cười.
Thân là Hoàng đế của Phổ Thiên hoàng triều, tự nhiên cũng phải có uy phong cùng uy nghiêm của Hoàng đế, vừa rồi Long Dương Đại Đế đúng lý không tha người, nhất định phải tỷ thí, rõ ràng muốn để Phổ Thiên Hoàng triều khó coi, đã như vậy, giờ phút này bị đánh, tự nhiên cũng phải châm chọc đôi lời.
Sắc mặt của Long Dương Đại Đế tái xanh, có chút biến thành đen.
Vốn định dạy dỗ gia hỏa vừa mới lên cấp một chút, thuận tiện đánh mặt của Phổ Thiên Hoàng triều, nằm mơ cũng không nghĩ đến, bản thân bị đánh mặt, hơn nữa còn triệt để như vậy.
Hai người này cái gì cũng không nói quay người rời khỏi ngược lại cũng thôi, mở miệng hỏi như vậy, tương đương với ở trước mặt mọi người đánh mặt, chế giễu hắn vô tri cùng ngu xuẩn.
- Ta muốn các ngươi chết!
Rít lên một tiếng, con mắt của Long Dương Đại Đế đỏ bừng.
Đường đường Thần Binh thành đệ nhị Đại Đế, đi đến bất kỳ địa phương nào cũng thu ngàn vạn kính ngưỡng, bị vũ nhục ở trước mặt mọi người, làm sao nuốt trôi khẩu khí này.
Trong tiếng gầm gừ, một lồng ánh sáng to lớn từ lòng bàn tay hắn xuất hiện, thẳng tắp bay tới Nhiếp Đồng.
- Là Thần binh Đế Cảnh, Ly Quang Tráo!
- Nguy rồi, không nghĩ tới Long Dương Đại Đế thẹn quá hoá giận, ném Thần binh Đế Cảnh ra ngoài!
- Cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145300/chuong-3512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.