Thật hay giả... Ngươi cũng quá điên đi!
- Được, tốt, Long Dương ta trở thành Đại Đế thời gian dài như vậy, còn là lần thứ nhất gặp một tân tấn Đại Đế cuồng vọng như thế!
Sắc mặt của Long Dương Đại Đế khó coi, rít lên một tiếng.
Bị một hậu bối chế giễu, sắc mặt hắn âm trầm như nước.
- Nhiếp Vân, ngươi khuyên hắn một chút...
Thấy hai người bất cứ lúc nào cũng sẽ chiến đấu, Nguyên Dương Đế Quân vội vàng nhìn về phía Nhiếp Vân.
Hắn biết hiện tại cũng chỉ có thiếu niên này có thể cản cản Nhiếp Đồng.
- Khuyên?
Nhiếp Vân nhìn thoáng qua đệ đệ:
- Tại sao phải khuyên? Nếu Long Dương Đại Đế muốn bị đánh, Nhiếp Đồng giáo huấn một lần là được...
Nói đến đây, nhìn về phía đệ đệ, ý vị thâm trường:
- Nhiếp Đồng, đừng ra tay quá độc ác, bất kể nói thế nào đối phương cũng là Đại Đế thành danh đã lâu, quá mất mặt không tốt!
Đệ đệ xuất thủ không biết nặng nhẹ, điểm ấy phải bàn giao một câu.
- Đã biết ca ca!
Nhiếp Đồng trịnh trọng gật đầu.
- Các ngươi... Đáng giận!
Nhìn thấy huynh đệ kẻ xướng người hoạ, Long Dương Đại Đế tức muốn điên người.
- Tiểu tử, ngươi triệt để chọc giận ta, yên tâm đi, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là thực lực chân chính!
Lửa giận chỉ thiêu đốt một chút, con mắt của Long Dương Đại Đế lóe lên quang mang:
- Bất quá. Yên tâm, ta không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145299/chuong-3511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.