Ánh mắt Đa Ba vương tử mang theo hận ý, những người khác đều là hiếu kỳ, hâm mộ, nhìn thấy những ánh mắt này, Nhiếp Vân biết rõ tiếp tục ở lại nơi đây chỉ làm người ta đố kỵ mà thôi, lúc này khom người:
- Duẫn Duyên huynh, y quán còn có việc, ta không lưu lại nữa, cáo từ!
- Ân, vậy cũng được, Kiếp Ma, giúp ta đưa tiễn Nhiếp Vân huynh đệ!
Thấy hắn phải đi, Nguyên Dương Đế Quân không giữ lại và nói một tiếng.
- Vâng!
Kiếp Ma lão nhân đi tới:
- Nhiếp Vân đại nhân, mời đi bên này!
- Đế Quân đại nhân, chúng ta cũng cáo từ...
- Chúng ta không quấy rầy nữa.
Thấy hắn rời đi, mọi người cũng liên tục cáo từ.
Nhiếp Vân cũng không biết hắn vừa rời đi tất cả mọi người cũng đi, lúc này vừa cáo từ Kiếp Ma lão nhân sau đó ra khỏi Đế Quân phủ.
- Nhiếp Vân đại nhân, là ta có mắt không thấy thái sơn, xin tha lỗi những hành động của ta trước kia..
Dọc theo quảng trường Đế Quân phủ, còn chưa đi xa đã nhìn thấy một lão nhân cung kính đứng đó..
Chính là Diệp gia lão gia tử, Diệp Huyền!
Hắn bị Nguyên Dương Đế Quân đuổi đi nhưng không dám rời đi, hắn vẫn đứng ở nơi này chờ ơợi, hi vọng đạt được hắn tha thứ.
Lúc này thái độ của hắn hoàn toàn khác biệt với trước kia, trước khi tiến vào Đế Quân phủ là ngang ngược càn rỡ, hận không thể chém giết thêếu niên này, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144974/chuong-3186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.