Chương trước
Chương sau
Đến thành Vân Châu chính là vì thứ này, hiện tại có Nguyên Dương Đế Quân là bằng hữu, lại là cận thần vô địch, có thể nói chuyện này dễ dàng.

Chỉ phải tìm được, cảm ngộ rất nhiều hỗn độn chi tâm, khi đó hắn lý giải đại đạo gần thêm một bước, nạp vật thế giới cũng có thể tăng trưởng lớn, hội tụ hoàn mỹ giới vực cũng không phải không được.

- Đúng là có nơi này, không phải đệ tử hoàng tộc và hậu nhân cửu đế không thể đi vào... Đương nhiên, ngươi muốn đi thì có ta có thể xin danh ngạch, chút mặt mũi này Phổ Thiên huynh vẫn cho ta.

- Nhưng mà...

Nguyên Dương Đế Quân do dự sau đó nói tiếp:

- Nơi này mỗi trăm năm mở ra một lần, thời gian mở ra lần sau là ba tháng sau, nếu như không nóng nảy, không ngại chờ một chút!

- Ba tháng sau? Ta không nóng nảy!

Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.

Thời gian ba tháng không dài, hắn chờ cũng không có gì.

- Vậy là tốt rồi, ta sẽ đi nói với Phổ Thiên huynh một chút, cũng sẽ cho ngươi danh ngạch... Danh ngạch rất đơn giản nhuwgn muốn tiến vào bao sâu chỉ sợ còn cần chính ngươi cố gắng, tranh thủ tìm được bảo vật và bí mật.

Nguyên Dương Đế Quân nói.

- Bí mật? Bảo vật?

Nhiếp Vân nghi hoặc.

Nếu những hỗn độn hải dương hạch tâm là Phổ Thiên hoàng triều sưu tập cung cấp cho hậu nhân, trực tiếp đi xem là được, còn cần gì bí mật bảo vật?

- Ngươi không hiểu, tu luyện một đạo cũng không phải như ăn cơm uống nước, phàm ăn có thể tăng lên, nhất là muốn ngưng tụ nhất phẩm giới vực, không có kinh nghiệm phong phú và cảm ngộ là không thể thành công.

- Cho nên những hỗn độn hạch tâm này tuy là Phổ Thiên hoàng triều nhiều sưu tập nhiều năm, lại không phải trực tiếp có thể quan sát!

- Cần trải qua hiểm trở trùng trùng điệp điệp mới có thể thành công!

- Nếu như không có bí mật và bảo vật, tiến vào trong đó gặp được một ít tính mạng thượng cổ đáng sợ, Hoàng cảnh viên mãn cũng phải vẫn lạc.

Thấy hắn không hiểu, Nguyên Dương Đế Quân giải thích.

Nhiếp Vân dần dần hiểu được.

Hỗn độn hải dương hạch tâm, Phổ Thiên hoàng triều đã tìm được không ít, lúc này không giống như hắn suy nghĩ.

Hắn tưởng rằng bày ra tại đó, có thể cưỡi ngựa xem hoa đi qua quan sát, trên thực tế cũng không phải là như thế.

Nơi này là đám người Phổ Thiên Đại Đế liên thủ sáng tạo ra một nơi giống như Thần giới, nơi này khắp nơi là nguy hiểm, khắp nơi đều là bẩy rập, hơn nữa thế giới hạch tâm cũng không phải cố định, chúng che dấu trong hư không, không có bí mật và kinh nghiệm, muốn tìm được là ít có khả năng.

Sở dĩ an bài như thế cũng là vì tôi luyện hậu nhân, làm bọn họ chiến đấu phát triển mà không phải vươn tay đạt được.

Nơi này tên là Vạn Giới Động Thiên, mỗi trăm năm cửu đế sẽ lựa chọn đệ tử thiên phú cao cho phép đi vào, sau ba tháng sẽ đi vào lịch lãm.

- Vạn Giới Động Thiên là vô số hỗn độn chi tâm tạo thành, không gian hỗn loạn, pháp tắc mất phương hướng, tiến vào trong đó rất dễ dàng mất đi phương hướng, lâm vào thời không loạn sẽ không tìm thấy đường về, cho nên muốn đi vào, đầu tiên phải đến chỗ Phổ Thiên Đại Đế chuyên luyện chế Tầm Hướng Châm, có thứ này đi vào hướng nào, tiến vào trong nơi đâu cũng không mất phương hướng.

- Tầm Hướng Châm này, cả Phổ Thiên hoàng triều mỗi trăm năm chỉ cấp ba cái, muốn đạt được, cần tham gia đủ loại khảo hạch, thu hoạch trước top ba mới có tư cách.

- Đạt được Tầm Hướng Châm chỉ có thể bảo chứng không mất đi phương hướng trong Vạn Giới Động Thiên, muốn đi vào nơi càng sâu cần phải có Vạn Giới Vũ Y.

Nguyên Dương Đế Quân giới thiệu kỹ càng.

Tầm Hướng Châm là pháp bảo tìm phương hướng trong Vạn Giới Động Thiên, muốn đạt được phải tham gia khảo hạch đặc thù của Phổ Thiên hoàng mới có, về phần Vạn Giới Vũ Y là pháp bảo phòng ngự và phi hành, có thứ này trợ giúp mới có thể đi sâu vào Vạn Giới Động Thiên, tìm kiếm nhiều hỗn độn hạch tâm.

Muốn những thứ bảo vật này cũng không dễ dàng, số lượng bảo vật không nhiều, quan trọng hơn là có tư cách đi vào Vạn Giới Động Thiên đều là thiên tài tuyệt đỉnh, không nếu nói đến ai khác, lây lần này làm ví dụ, nghe nói Đa Ba vương tử, Nhữ Hạ vương tử, Lưu Mộc vương tử cũng đi vào.

Có thể trổ hết tài năng trở thành người thừa tám tám vương, đủ thấy những người này có thiên phú và thực lực cao cường.

Tăng thêm bọn họ biết rõ quy tắc và khảo hạch, muốn chiến thắng, khẳng định không đơn giản.

Cho nên Nguyên Dương Đế Quân rất tin tưởng thiếu niên trước mặt nhưng hắn cảm thấy đối phương may mắn tiến vào Vạn Giới Động Thiên cũng không có thu hoạch quá lớn.

- Cứ thử xem, hiện tại ta báo danh ngạch cho ngươi, còn lại là khảo hạch, cạnh tranh ta sẽ báo cho ngươi biết!

Nguyên Dương Đế Quân cũng không ôm hi vọng quá lớn, nhìn bộ dạng của hắn như thế cho nên sớm nói ra.

- Đa tạ Duẫn Duyên huynh!

Nhiếp Vân ôm quyền.

Đối với Nguyên Dương Đế Quân mà nói, những chuyện này đơn giản tới cực điểm, nếu do hắn đi làm khẳng định khó càng thêm khó, lần này mặc kệ thành công hay không thành công, đề cũng tính hắn thiếu nhân tình của đối phương.

- Qua bên kia xem một chút, đi thời gian dài như vậy chắc bọn họ cũng sắp kết thúc rồi.

Nói xong Nguyên Dương Đế Quân vỗ vai Nhiếp Vân sau đó hai người đồng thời biến mất.

Làm cường giả Đại Đế, không có khả năng hạ thấp thân phận đi ăn cơm với tám vương và mười hai công tước, nhưng thọ yến cũng sắp câhấm dứt rồi, nên qua xem chào khách nhân.

Bất kể nói thế nào đây là thọ yến của hắn, chỉ lộ mặt một lần có chút không nói nổi.

Không gian hơi áp bách, lúc mở mắt ra Nhiếp Vân quay về đại điện.

- Bái kiến Đế Quân!

Chung quanh hô to.

Nhiếp Vân nhìn sang, quả nhiên Kiếp Ma lão nhân đã an bài tiệc rượu, tám vương, mười hai công tước và các khách mời đã ăn uống không kém bao nhiêu, chỉ có điều Đế Quân không có xuất hiện cho nên không ai dám rời đi.

- Các vị tùy ý, Nhiếp Vân lão đệ, ngươi ngồi cạnh ta!

Nguyên Dương Đế Quân cười nhạt một tiếng, hắn ngồi ở chủ vị và lập tức vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh và nói với Nhiếp Vân.

Hắn làm như vậy, tuy nhìn rất tùy ý nhưng trong lòng mọi người như gương sáng.

Đây là một loại thái độ, nói rõ địa vị của Nhiếp Vân trong lòng hắn.

- Đáng giận, đáng giận!

Sắc mặt Đa Ba vương tử phía dưới âm trầm sắp chảy nước.

Vốn tưởng rằng lần thọ yến này có thể bỗng nhiên nổi tiếng, đạt được Đế Quân hảo cảm, cũng làm mọi người lau mắt mà nhìn, nằm mơ cũng không ngờ tới tất cả danh tiếng đều bị thiếu niên Nhiếp Vân chiếm trước!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.