Diệp Đào chuẩn bị lễ vật, hắn sớm đã biết rõ khẳng định không thể tiến vào hậu điện, vào lúc này Nhiếp Vân hỏi như vậy không ngại nói nhiều thêm hai câu.
- Đúng vậy, đều đáp ứng đánh cuộc cũng không được đổi ý, tất cả mọi người chờ lễ vật của ngươi, đưa qua đi, cũng để chúng ta mở rộng tầm mắt.
Thạch Mặc khẽ nói.
- Đừng xoắn xuýt, lễ vật đã chuẩn bị tốt rồi, hiện tại xoắn xuýt cũng vô dụng, còn không bằng sảng khoái đưa qua, có thể tiến vào hậu điện hay không, thắng hay thua sẽ được công bố.
- Đường đường thiếu gia Diệp phủ lại lề mà lề mề, chắc biết rõ lễ vật của mình không thể đưa vào hậu điện cho nên không dám mang ra đây mà.
- Đổi ý được gì chứ? Chúng ta nhiều người xem như vậy, cuối cùng vẫn là Diệp phủ mất mặt.
Nương theo Diệp Tân và Thạch Mặc bức bách, đám người chung quanh không ngừng nghị luận.
Chung quanh có rất nhiều tuổi trẻ tài tuấn, không riêng Diệp Đào có một đám bằng hữu, Diệp Tân cũng kết giao một đám, bây giờ nói chuyện chính là bằng hữu của Diệp Tân.
- Làm sao bây giờ?
Thấy ánh mắt mọi người tập trung vào mình, lòng bàn tay Diệp Đào đầy mồ hôi, hắn nhìn về phía Nhiếp Vân.
Tên đã lên cung không thể không bắn, mặc kệ thất bại thành công, xuất lễ vật ra là được rồi.
Mấu chốt là... Hắn biết rõ lễ vật của mình khẳng định không thể tiến vào hậu điện, một khi lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144949/chuong-3161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.