- Đây là vật gì?
- Không biết, nhìn giống như tảng đá chưa được luyện chế...
- Tảng đá?
- Tảng đá bình thường không có khả năng mang ra làm lễ vật, chẳng lẽ lại có huyền cơ sao?
Nhìn thấy đồ vật trong tay của hắn, tất cả mọi người sững sờ tại chỗ, lúc này không rõ tảng đá của hắn là gì.
Bọn họ không nhận ra tảng đá của Diệp Tân.
Người có thể lưu lại nơi đây đều là tuấn kiệt, thân là đệ tử gia tộc, kiến thức rộng rãi, đã gặp qua đủ loại bảo vật không ít, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy tảng đá này và gọi tên của nó.
- Xin hỏi đây là cái gì?
Người phụ trách đăng ký hỏi.
Xem ra ngay cả hắn cũng không biết tảng đá kia là gì.
- Đây là một viên Vấn Tâm Thạch!
- Ta đã hao phí cái giá thật lớn mới đạt được từ một tiểu thế giới hỗn độn, cho dù tổn thương nặng cỡ nào, chỉ cần tâm niệm đầy đủ kiên định, lợi dụng viên Vấn Tâm Thạch này có thể bảo trì một chút chân linh bất diệt, có thể duy trì thời gian hơn một ngàn năm!
Thấy mọi người đều không nhận ra, Diệp Tân mỉm cười, trên mặt đầy ngạo khí lên tiếng.
Chuowng 2217: Ngươi có lễ vật?
- Vấn Tâm Thạch?
- Lần đầu tiên nghe nói qua!
- Bảo trì chân linh bất diệt, duy trì hơn một ngàn năm... Thực là đồ tốt!
- Tuy không trân quý bằng Thất Nhật Hồi Hồn Đan nhưng không chênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144948/chuong-3160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.