Vừa rồi dẫn mọi người đi lương đình, trên thực tế chính là vì mượn dược hiệu của Bán Nguyệt Trân Châu Hoa dẫn động tâm ma, từ đó làm đám người Việt lão tin phục phán đoán của mình.
Quả nhiên hiệu quả của gốc Bán Nguyệt Trân Châu Hoa này không kém, thời gian không dài nhưng có thể làm tâm ma cổ yên lặng bộc phát.
Bởi vì sớm có chuẩn bị mới dễ dàng áp chế bệnh nhức đầu của Việt lão, nếu không khẳng định phải tốn nhiều công sức lắm.
- Bán Nguyệt Trân Châu Hoa? Làm... Làm sao có thể!
Đổng Hân vốn không tin, nhưng nghĩ đến vừa rồi Việt lão thật xuât hiện không đúng, lời nói nhỏ dần.
- Gốc dược liệu này ta nhận được từ chỗ sư phụ Nam Thiên Y Thánh, chẳng lẽ hắn cũng có thể nhận lầm?
- Sư phụ Nam Thiên Y Thánh?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Lúc trước hắn tựu đoán được buội dược liệu này khẳng định không dễ dàng đạt được, nhưng theo Nam Thiên Y Thánh sư phụ ở đâu đạt được, hãy để cho hắn cảm thấy có chút kỳ quái.
Nam Thiên Y Thánh thành danh đã lâu, chưa từng nghe nói qua sư phụ hắn là ai?
- Đúng thế, ta nghe Nam Thiên Y Thánh xưng hô hắn là sư phụ, rốt cuộc là ai, tên gọi là gì thì ta không biết, chỉ biết là lão giả râu bạc trắng.
Đổng Hân nói.
- Lão giả râu bạc trắn? Có thể dạy ra đệ tử như Nam Thiên Y Thánh phải rất nổi danh chứ? Việt lão có biết là ai hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144866/chuong-3078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.