- Đến lúc đó được không bù mất!
- Dù sao ăn ở nửa năm trong Hoang Nguyên Cổ thành cũng rất đắt, không hết một ngàn năm trăm viên thần thạch nhưng vẫn có mấy trăm viên đấy.
Gã sai vặt nói.
- Nếu vậy tại sao vẫn có người bán?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Đã yêu cầu nghiêm khắc như vậy, vì sao còn có người lặng lẽ ra tay với truyền tống lệnh, lại có người mua?
- Kỳ thật... Có thể bán ra truyền tống lệnh đều có quan hệ, sau lưng bọn họ là tập đoàn lợi ích, cho nên cho dù bị tra ra cũng không có việc gì, chuyện này là ngầm hiểu lẫn nhau trong Hoang Nguyên Cổ thành, ta không phải người bên trong, chỉ có phương pháp mua sắm mà thôi.
Gã sai vặt nhỏ giọng nói ra, hắn nhìn chung quanh phát hiện không ai chú ý tới mình.
- Ở nơi nào cũng như nhau!
Nghe được những tin tức này, Nhiếp Vân tin tưởng bảy tám phần, lắc đầu.
Nơi có mua bán sẽ có tập đoàn lợi ích, tập đoàn lợi ích sẽ có tấm màn đen, cho dù thế giới nào cũng vậy, nơi có người sẽ có giang hồ, những điều này không tránh khỏi.
Người khác trong trăm năm có thể xếp hàng một lần, hơn nữa nửa năm sau mới có thể xếp đến, có tấm màn đen sẽ khác, khả năng mỗi ngày đều có thể xếp hàng, chỗ tốt cối cùng rơi xuống đầu ai còn không biết.
- Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, nếu như thiếu gia có cường giả Đế cấp tự mình ban phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144824/chuong-3036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.