Chương trước
Chương sau
- Thiếu gia, phía trước chính là đảo hoang có Truyền Tống Trận!

Hỗn Độn Vương đứng ở lối vào Chức Nữ Toa, hắn nhìn một điểm màu xanh nhỏ trong biển cả xanh biếc.

Đề phòng có phiền toái, Nhiếp Vân bảo đám người Hỗn Độn Vương gọi hắn là thiếu gia.

Đám người Hỗn Độn Vương biết rõ thực lực của hắn cho nên đồng ý.

- Đây là Hoang Nguyên đảo, trận pháp do Hồng Hà môn, Hỏa Thần Tông, Phổ Thiên lĩnh sáu thế lực lớn đồng thời giám thị, mỗi một lần truyền tống có giá trị xa xỉ, đến lúc đó ta sẽ thu các ngươi vào nạp vật thế giới, bằng không mỗi người đều đi, cho dù ta giàu có cũng không thừa nhận nổi.

Nhiếp Vân nói đùa.

- Vâng!

Tất cả mọi người gật đầu đồng ý.

Loại Truyền Tống Trận cỡ lớn này sẽ không cung cấp miễn phí, mỗi một lần đi vào cần trả cái giá thật lớn, giao nạp số thần thạch nhất định.

Nếu như không có yết giá, mỗi người đều muốn ngồi thì loạn cả rồi.

- Đi xem một chút.

Nhiếp Vân nhìn phí tổn trong danh sách, cụ thể là bao nhiêu cũng không hiểu biết, trong khi mấy người nói chuyện đã tới trước Hoang Nguyên, sau khi tìm nơi yên lặng, khống chế Chức Nữ Toa đáp xuống và hắn thu nó vào thân thể.

Mặc dù Hoang Nguyên đảo chỉ là đảo hoang trên biển cả, bởi vì có Truyền Tống Trận cho nên hết sức phồn hoa, nơi này có một tòa thành lớn trên đảo, trận pháp cường đại ngăn cản thủy triều, nơi này vô cùng náo nhiệt.

Hoang Nguyên Cổ thành!

Thành thị này nói phồn hoa nhưng có không ít cường giả đỉnh phong sánh ngang thành Hồng Hà, thành Hỏa Thần.

Tuy náo nhiệt và phồn hoa kém hơn không ít, nếu luận cao thủ thì còn nhiều hơn cả hai nơi kia.

Trên đường phố thành Hỏa Thần gặp được không ít Vương cảnh sơ kỳ nhưng ít khi nhìn thấy Vương cảnh viên mãn, nhưng ở chỗ này chỉ cần tùy tiện nhìn người trên đường sẽ phát hiện có Hoàng cảnh, thậm chí Hoàng cảnh trung kỳ, hậu kỳ cũng có.

Ban đầu đám người Nhiếp Vân còn có chút không thích ứng, qua một lúc liền giật mình.

Có thể tới cưỡi Truyền Tống Trận không giàu cũng quý, loại người này không có thực lực nhất định làm sao có thể an toàn tới đây? Lại nói khoảng cách xa xôi như thế, nó nằm trong biển cả, không có thực lự làm sao tới?

Tầng tầng sàng chọn cho nên người tới được nơi này thực lực thấp nhưng cũng có thân phận!

- Vị thiếu gia này, cần dẫn đường không? Hoang Nguyên đảo tổng cộng có chín đại Truyền Tống Trận, đi thông cửu châu, các ngươi muốn đi nơi nào ta dẫn đi qua, giá cả tiện nghi!

Đi trên đường phố, một ít người sai vặt đi tới.

Mặc dù nói là gã sai vặt nhưng thực tế có thực lực không kém gì Nhiếp Vân, cũng có thực lực Vương cảnh viên mãn!

Loại thực lực này tạiHồng Hà vực, Hỏa Thần vực có thể thành tộc trưởng một gia tộc, có thể trấn áp số mệnh, ở tại nơi này chỉ là gã sai vặt, Hoang Nguyên đảo thật đáng sợ.

- Chúng ta muốn đi Vân Châu! Không biết phải ngồi ngồi Truyền Tống Trận nào?

Có người tới hỗ trợ, Nhiếp Vân cũng lười nghe ngóng bốn phía, trực tiếp hỏi.

- Truyền Tống Trận số bảy đi Vân Châu Phổ Thiên lĩnh, nó nằm ở phía bắc xa xôi của thành cổ, hơn nữa Truyền Tống Trận mỗi ngày chỉ mở ra một lần, hôm nay đã truyền tống xong, không bằng thiếu gia tìm nơi nghỉ ngơi trước, sau đó ta sẽ xếp hàng nhận truyền tống lệnh cho các ngươi, một khi nhận xong lại đi cũng không muộn.

- Truyền tống lệnh?

Nhiếp Vân nghi hoặc.

- Không sai, có thể tới nơi này chắc hẳn cũng biết thuấn di là độc quyền của cường giả Đại Đế, cường giả Đế cấp thực lực mạnh mẽ, cho dù quá trình truyền tống gặp nguy hiểm gì cũng có thể ứng phó nhưng đám người chúng ta lại không được... Một khi truyền tống xuất hiện không gian chấn động, sụp đổ, vặn vẹo, chỉ có một con đường chết!

- Cho nên, mới luyện chế truyền tống lệnh!

- Có thứ này bảo hộ, cho dù trận pháp xuất hiện biến cố cũng có thể bảo chứng an toàn!

- Chỉ có điều, thứ này luyện chế cực kỳ không dễ, số lượng có hạn... Cho nên mỗi Truyền Tống Trận mỗi ngày chỉ phát một trăm miếng!

- Vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người tới đây truyền tống, một trăm danh ngạch khẳng định rất khó đạt được, cho dù ta sinh trưởng ở nơi đây, muốn chiếm được cũng phiền toái lớn chớ nói chi là các ngươi... Cho nên, ta mới bảo thiếu gia tìm nơi chờ, ngàn vạn đừng có gấp!

Gã sai vặt giải thích nói.

Xem ra hắn đã giải thích với rất nhiều người, mồm miệng rõ ràng nhưng ai cũng có thể nghe hiểu.

- Truyền tống đi Vân Châu một người cần tốn hao bao nhiêu thần thạch?

Biết rõ đối phương cố ý nói rất khó, đây là thủ đoạn làm ăn, Nhiếp Vân cũng không tiếp lời, lập tức hỏi sang chuyện khác.

Đây là việc hắn quan tâm nhát, đã truyền tống khó khăn như vậy, giá cả khẳng định xa xỉ, trên người hắn có không ít thần thạch nhưng không có nghĩa là đầy đủ.

- Vân Châu cách nơi này xa xôi, truyền tống một người đại khái một ngàn viên thần thạch!

- Nhưng...

Gã sai vặt nói đến đây dừng lại.

- Nhưng cái gì?

- Một ngàn viên thần thạch chỉ là phí truyền tống, muốn nhanh chóng cầm được danh ngạch trước một trăm, đạt được truyền tống lệnh còn cần trả giá lớn.

Dựa theo tình huống bình thường suy tính ra, ít nhất cần tốn một ngàn viên thần thạch, đương nhiên là phải đi chậm, thiếu gia muốn đi nhanh cần một ngàn năm trăm viên thần thạch.

Gã sai vặt nói ra.

- Một ngàn năm trăm viên thần thạch?

Nghe c giá cả, trên đầu Nhiếp Vân đầy hắc tuyến.

- Đúng vậy, chẳng qua nếu như thời gian sung túc có thể chậm rãi xếp hàng, nửa năm thời gian mới có thể sắp xếp, như vậy có thể tiết kiệm một ngàn năm trăm viên thần thạch, việc này có lợi nhất.

Gã sai vặt nói tiếp.

- Thời gian nửa năm... Quá dài!

Nhiếp Vân lắc đầu.

Bảo hắn chờ ở đây nửa năm mới có thể đi vào Truyền Tống Trận thì hắn không làm được.

- Nếu như thiếu gia không muốn chờ cũng có biện pháp, cũng phải nói rõ với ngươi trước, tiền này không phải ta tìm, có người bắt đầu xếp hàng từ nửa năm trước nhưng trên thực tế hắn không đi, mà là bán danh ngạch truyền tống của mình.

Gã sai vặt nói.

- Còn có loại chuyện này? Nếu như đều như vậy, ta không cần chờ nửa năm cũng có thể tiết kiệm một ngàn năm trăm viên thần thạch?

Nhiếp Vân sửng sốt.

Quá đen!

Chờ nửa năm có thể bán ra một ngàn năm trăm viên thần thạch, sinh ý này quá có lời.

- Không phải như vậy, thời điểm xếp hàng ngươi phải lưu dấu vết linh hồn, một khi lưu lại, trong bách niên sẽ không thể ngồi lần thứ hai.

- Cho nên nói... Trong trăm năm chỉ có thể làm một lần.

- Hơn nữa... Nếu như ngươi sắp xếp truyền tống lệnh mà không phải mình dùng rất dễ dàng bị điều tra ra, trực tiếp tịch thu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.