Chương trước
Chương sau
- Hắn là lấy pháp đòi tiền, sau khi đáp ứng, khẳng định sẽ còn tiếp tục hỏi...

Đám người Chí Hào tướng quân thấy một màn như vậy, tất cả đều rống lên.

Quần Liêu này muốn một ức thì thôi, người khác đã trả tiền, lại đổi lời nói... lòng tham không đáy, vô sỉ hạ lưu!

- Mua tội danh của hắn muốn bao nhiêu?

Giống như không nghe được lời của mọi người, sắc mặt của Nhiếp Vân không có biến hóa chút nào, bình tĩnh mà lạnh nhạt.

- Tội của hắn nếu so với tánh mạng của hắn cũng đắt hơn, ngươi cũng biết, cái này dính dấp đến chuyện chúng ta làm sao bàn giao với bát đại thế lực...

Thấy đối phương hỏi thăm, Quần Liêu thở phào nhẹ nhõm, rung ống tay áo:

- Tội của hắn ta muốn... Hai ức!

Mới vừa rồi một ức, đối phương sảng khoái đáp ứng như vậy, chứng minh còn không có đạt đến cực hạn, bây giờ hắn thông minh, trực tiếp mở miệng hai ức, lật gấp đôi!

Ngươi có tiền, ta có quyền. Ngươi bây giờ cầu ta, không vơ vét tài sản của ngươi, thì vơ vét tài sản của người nào?

- Hai ức?

Chiến sĩ thiết giáp sau lưng Quần Liêu da mặt co quắp.

Cái giá tiền này thiếu gia thật đúng là dám mở miệng, giá cả như vậy, toàn bộ Hỏa Thần thành có thể lấy ra, cũng không có mấy cái!

Dĩ nhiên, cho dù không đáp ứng cũng không có vấn đề, dù sao bọn họ đã lấy được một ức!

- Nhiếp Vân đại nhân, hắn đây là nói giá trên trời, ngươi nghìn vạn lần không nên đáp ứng...

Chí Hào tướng quân không nghĩ tới “hoàng tử” nguyện ý dùng một ức mua tánh mạng của hắn, cảm động đến toàn thân run rẩy, lúc này nghe đối phương lại đòi hai ức, tức giận đến vội vàng hô lên.

Hắn lời còn chưa nói hết, liền bị Nhiếp Vân cắt đứt.

- Hai ức, tốt, ta cho!

Nương theo lời nói, lại là ánh sáng đầy trời lóe lên, hai ức Hỏa Thần Tệ giống như núi nhỏ chất đống, so với mới vừa rồi càng thêm rung động lòng người.

- Điện hạ...

Thấy một màn như vậy, ánh mắt của Chí Hào tướng quân tràn đầy nước. Quả đấm không tự chủ được siết chặc, điện hạ lại nguyện ý dùng ba ức Hỏa Thần Tệ mua tánh mạng của ta... ta có tài đức gì!

Những người khác của Chí Hào doanh thấy một màn như vậy, từng cái nhìn nhau, trong lòng tràn đầy kích động.

Nếu như trước bọn họ đối với vị “hoàng tử” này có nguyện ý cứu tướng quân hay không còn có chút nghi ngờ, bây giờ nghi ngờ đã không còn chút nào!

Cho dù có tiền, ba ức cũng không phải số lượng nhỏ, đừng nói một hoàng tử, cho dù Phổ Thiên Đại Đế, sợ rằng cũng sẽ không cầm bấy nhiêu tiền đó đi cứu một tướng quân Hoàng cảnh sơ kỳ!

Dù sao thực lực của mỗi người bày ra đó, ba ức, đủ để cho cường giả Hoàng cảnh trung kỳ bán mạng!

Tiện tay lấy ra ba ức... lông mày cũng không nháy, chứng minh hoàng tử coi Chí Hào tướng quân không phải là thuộc hạ, mà là... huynh đệ!

Chỉ có huynh đệ, mới có thể như vậy, tốn hao nhiều tiền hơn nữa, chân mày cũng không nhăn!

- Ta rốt cuộc biết tại sao ngươi xác định như vậy... Sau này, chỉ cần hoàng tử có phân phó, Phạm Trọng ta dù chết cũng sẽ không cau mày!

Nhìn Phí Đồng cách đó không xa, trong lòng Phạm Trọng âm thầm thề.

Trước đó Phí Đồng nói hoàng tử có thể cứu tướng quân, hắn còn có chút không quá tin tưởng, bây giờ mới biết, đây là thật!

Nói thật, đời này có thể dốc sức cho loại chủ tử nhân nghĩa này, cho dù chết cũng cao hứng!

- Đa Ba vương tử...

Nhớ tới trước đó bọn họ dốc sức cho Đa Ba vương tử, Phạm Trọng liền không tự chủ được lắc đầu, địa vị bất phàm giống như nhau, hai người lại có thiên địa khác biệt, không thể so sánh nổi!

Không chỉ hắn thấy một màn như vậy trong lòng phát hạ chí nguyện, đám người Dương Thạc cũng không nhịn được gật đầu, âm thầm làm ra quyết định.

Bọn họ thân phận giống nhau, chỉ có thể làm thuộc hạ, có chủ tử không tốt, nói không chừng lúc nào liền chết. “Hoàng tử” trước mắt này không những không có ỷ vào thân phận bức hiếp bọn hắn, còn đại nhân đại nghĩa, chính là tuyệt thế lương chủ tha thiết ước mơ!

Nếu bỏ qua, sợ rằng kiếp này không tìm được tốt hơn.

- Ngươi đáp ứng...

Quần Liêu lần nữa sợ hết hồn.

Cái giá tiền này của hắn chẳng qua là đánh bạc, thuận miệng nói, không nghĩ tới sẽ đáp ứng, kết quả chẳng những đáp ứng, còn sảng khoái như vậy.

- Nhất định là ít đi...

Trong lòng lần nữa toát ra một cảm giác, không những không có ý tưởng kiếm tiện nghi, còn có loại ảo giác thua thảm.

Đối phương có thể thuận miệng đáp ứng, chứng minh còn không có xa xa đạt tới cực hạn, mặc dù thành công vơ vét tài sản, nhưng vẫn có loại khó chịu như ăn phải con ruồi.

Thật vất vả gặp phải một người nguyện ý trả tiền, lại ngu như vậy, không hô đủ giá cả, không phải thua thiệt thì là cái gì?

- Tiền cho ngươi, bây giờ ta có thể mang người đi chưa?

Ném tiền ra, ánh mắt của Nhiếp Vân như đao:

- Ngươi sẽ không muốn nghĩ ra cái danh mục gì, nói chuyện không tính toán gì hết chứ, nếu quả thật như vậy, ta khuyên ngươi làm người nên lưu một đường... Rất nhiều tiền, cũng không phải nói bao nhiêu là có thể cầm bao nhiêu! Không có tài vận mà nói, cho dù lấy được tiền, cũng vô ích!

- Làm người lưu một đường...

Trong lòng Quần Liêu máy động.

Mới vừa rồi chỉ suy nghĩ tiền, không có ý thức được vấn đề khác, có thể tiện tay lấy ra nhiều tiền như vậy, sao có thể là hạng người đơn giản?

Nghĩ tới đây, lập tức cười một tiếng:

- Dĩ nhiên sẽ không, ngươi có thể tùy tiện mang đi!

Nói xong lấy đi Hỏa Thần Tệ trên đất, phất tay một cái:

- Tốt lắm, tiền ta đã nhận, người đã cho ngươi, chúng ta hàng tiền thanh toán xong, không thiếu nợ lẫn nhau! Cáo từ!

- Cáo từ? Ngươi nói có chút sớm a, người ta đã thu, nhưng chuyện còn không có kết thúc! Bây giờ có chút sổ sách, đến phiên ta tính rồi!

Thấy hắn muốn đi, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, bàn tay run lên, lại có vô số Hỏa Thần Tệ rơi trên mặt đất.

- Đây là mười ức Hỏa Thần Tệ, ai có thể giết Quần Liêu, số tiền này chính là của hắn!

- Mười ức?

Mười ức Hỏa Thần Tệ rơi ở trước mặt, tất cả mọi người đờ đẫn tại chỗ.

Nhất là Ngụy Bất Tân, thủ đoạn tương tự, hắn thấy tận mắt qua một lần, nhưng vẫn không nhịn được rung động, thậm chí toát ra một loại tâm tính muốn thử.

Mười ức Hỏa Thần Tệ... Đối với hắn cũng có sức hấp dẫn cực lớn!

Không chỉ hắn, ngay cả những chiến sĩ thiết giáp kia cũng từng cái mù quáng.

Bọn họ đi theo sau lưng Quần Liêu, chỗ tốt đều bị người này thu hết, không hoàn thành nhiệm vụ, tội danh bọn hắn gánh, hoàn thành nhiệm vụ, công lao tất cả đều là của hắn... Nhiều năm như vậy, nhìn như địa vị không thấp, trên thực tế ngay cả nuôi gia đình cũng không kiếm đủ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.