- Hắn là lấy pháp đòi tiền, sau khi đáp ứng, khẳng định sẽ còn tiếp tục hỏi...
Đám người Chí Hào tướng quân thấy một màn như vậy, tất cả đều rống lên.
Quần Liêu này muốn một ức thì thôi, người khác đã trả tiền, lại đổi lời nói... lòng tham không đáy, vô sỉ hạ lưu!
- Mua tội danh của hắn muốn bao nhiêu?
Giống như không nghe được lời của mọi người, sắc mặt của Nhiếp Vân không có biến hóa chút nào, bình tĩnh mà lạnh nhạt.
- Tội của hắn nếu so với tánh mạng của hắn cũng đắt hơn, ngươi cũng biết, cái này dính dấp đến chuyện chúng ta làm sao bàn giao với bát đại thế lực...
Thấy đối phương hỏi thăm, Quần Liêu thở phào nhẹ nhõm, rung ống tay áo:
- Tội của hắn ta muốn... Hai ức!
Mới vừa rồi một ức, đối phương sảng khoái đáp ứng như vậy, chứng minh còn không có đạt đến cực hạn, bây giờ hắn thông minh, trực tiếp mở miệng hai ức, lật gấp đôi!
Ngươi có tiền, ta có quyền. Ngươi bây giờ cầu ta, không vơ vét tài sản của ngươi, thì vơ vét tài sản của người nào?
- Hai ức?
Chiến sĩ thiết giáp sau lưng Quần Liêu da mặt co quắp.
Cái giá tiền này thiếu gia thật đúng là dám mở miệng, giá cả như vậy, toàn bộ Hỏa Thần thành có thể lấy ra, cũng không có mấy cái!
Dĩ nhiên, cho dù không đáp ứng cũng không có vấn đề, dù sao bọn họ đã lấy được một ức!
- Nhiếp Vân đại nhân, hắn đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144695/chuong-2908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.