Nhiếp Vân cầm trường thương Lưu Quang đánh tới, một thương phá không và đâm thẳng vào hậu tâm của đối phương.
Đại đạo tối giản, thương này của hắn không có chút kỳ lạ gì, chỉ có đâm nhanh nhất có thể, còn chưa tới trước mặt nhưng phong mang đã thành, phong mang xé nứt không gian, lúc này một khe hở nhỏ dọc theo trường thương đâm thẳng về phía trước, vốn nhìn thấy mũi thương còn cách vài mét, chỉ trong nháy mắt đã ở trước mặt giống như thuấn di.
Cùng một thời gian, một Nhiếp Vân khác đã cầm trường kiếm chúa tể thần binh thi triển Nhất Kiếm Trọng Đoạn!
Chiêu này có ý cảnh khác với lúc đối phó Quỷ U tôn giả, nó càng sắc bén và đáng sợ hơn, hơn nữa đan xen với thương mang phía sau, phối hợp hoàn mỹ vô khuyết không chê vào đâu được.
Một thương một kiếm, một trước một sau, một nhanh một chậm, cho dù Ma Luyện tôn giả trước mắt né tránh thế nào cũng phải trúng một chiêu.
- Ma Luyện đại kết giới!
Thời điểm Nhiếp Vân cho rằng gia hỏa trước mặt không thể tránh, không cách nào thoát khỏi, đột nhiên hắn thấp giọng hô to, ngay sau đó thân thể thu nhỏ, dường như hắn bị phong ấn vào trong kết giới, cho nên tránh thoát được một kích không thể tránh của Nhiếp Vân.
Nhiếp Vân cũng có thể nhỏ đi, thậm chí mắt thường không thể thấy được, nhưng lúc chiến đấu khí tức áp bách, lực lượng khắc chế, nhỏ đi chỉ làm mình bị động, gây chuyện không tốt còn bị đối phương đánh chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144119/chuong-2335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.