- Rất tốt, không hổ là người làm đại sự.
Vốn tưởng rằng còn phải phí miệng lưỡi, không nghĩ tới đáp ứng đơn giản như thế, Nhiếp Vân âm thầm gật đầu.
- Lúc trước vô số cường giả tranh đoạt trong Âm Hồn Sơn, không biết tranh đoạt cái gì, trên thực tế chính là Phá Ấn Luân lộ ra hào quang, đi thôi, căn cứ tin tức ta biết, Phá Ấn Luân đang nằm trong Âm Hồn Cốc, phải tận lực tiến vào trước trời tối, bằng không sắc trời càng âm trầm, lực lượng âm hồn càng gia tăng, độ khó gia tăng đâu chỉ gấp đôi!
Đáp ứng liên minh, song phương không có gì để nói, Phù Ám Triều mặt không biểu tình, cũng không nhìn ra cao hứng hay bi thương, chỉ về phía trước và bay đi đầu tiên.
Đám người Tử Đồng Bất Hủy nhìn hai người Nhiếp Vân sau đó bay sát phía sau..
- Đi thôi!
Nhiếp Vân cười nói với Đoạn Diệc, hai người theo đuôi đối phương.
- Phù Ám Triều, chẳng lẽ tùy ý để hai tên kia gia nhập, để bọn chúng phân một chén canh?
Ý niệm chấn động, trong mắt Bạch Đầu tôn giả mang theo sát cơ.
Vừa rồi hắn bị đối phương đánh bị thương, trong nội tâm phiền muộn đến cực điểm, thấy hai người Nhiếp Vân đang bay sau lưng nên khó chịu không nói thành lời.
- Thực lực hai người này rất mạnh, nhất là Di Tương, thủ đoạn kinh người, cho dù ta đấu với hắn cũng chưa chắc có thể chém giết hắn.
Ánh mắt Phù Ám Triều như đao, ý niệm lập loè:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144102/chuong-2318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.