Trước mắt thực lực mấy người mạnh mẽ, Âm Hồn Sơn nguy cơ trùng trùng, muốn như lúc trước theo sau bọn họ làm ngư ông đắc lợi là không có khả năng, chi bằng trực tiếp đi ra.
Không thể vụng trộm theo đuôi vậy thì hợp tác!
Tuy mình không thể giết đối phương nhưng đối phương muốn giết mình cũng không dễ dàng như vậy.
- Thêm các ngươi vào? Dựa vào cái gì?
Phù Ám Triều khẽ nói.
Biết rõ thân phận hai người bọn họ, mấy người khác thở ra một hơi.
Đám người Phù Ám Triều có bài danh cao hơn bọn họ, thực lực tự nhiên mạnh hơn bọn họ.
- Dựa vào cái gì? Bằng chúng ta biết rõ chuyện này, nếu không mang chúng ta đi, có thể trực tiếp thả tin tức ra ngoài, nến thật thả tin tức ra ngoài, ta tin chắc cơ hội trở thành chúa tể không tới phiên các ngươi đâu.
Nhiếp Vân cười nói.
- Muốn truyền tin tức này ra ngoài? Như vậy phải xem các ngươi có thực lực này hay không.
Tử Đồng Bất Hủy cười lạnh và trực tiếp ra tay.
Tính cách của hắn táo bạo, có chuyện gì cũng không nói nhảm, lúc này hắn động thủ phát ra lực lượng cường đại.
Két!
Âm thanh sụp đổ vang lên.
- Muốn thăm dò thực lực của ta sao? Vậy thì tốt, ta sẽ cho các ngươi biết một chút.
Hắn vươn cánh tay về phía trước, trường thương Lưu Quang xuất hiện trong lòng bàn tay.
Đã ngụy trang thành Di Tương, trường thương là binh khí thiết yếu nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144101/chuong-2317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.