- Thời điểm nên nói với các ngươi tự nhiên sẽ nói, hiện tại còn không phải lúc!
Thấy thái độ của mọi người, mặc dù Phù Ám Triều có chút mất hứng nhưng không nói thêm lời nào, khoát tay nói:
- Nếu muốn đạt được cơ hội tấn chức chúa tể thì đi theo ta, không nên hỏi nhiều.
- Hắc hắc, hôm nay không nói thì chúng ta không đi theo ngươi.
Bạch Đầu tôn giả đi tới.
Phù Ám Triều lúc này mới phát hiện, hắn đã bị mấy người vây ở giữa, hắn cau mày tức giận.
- Như thế nào? Các ngươi muốn ta động thủ?
- Động thủ? Cũng không phải, chúng ta chỉ muốn xem thực lực cảu ngươi có lợi hại hay không.
Tử Đồng Bất Hủy thét dài hơn nữa xuất thủ trước.
Bàn tay của hắn xuất hiện màu xanh giống như đồ cổ trân tàng, cũng không ngờ lực lượng lại đáng sợ như thế, không có bất kỳ tiên lực chấn động nào, chỉ bằng vào lực lượng thân thể đã có thể áp súc không gian mấy trăm dặm thành bánh, đại địa không ngừng lắc lư.
- Lợi hại...
Ánh mắt ngưng trọng, thân thể Nhiếp Vân lúc này chấn động, hắn mang theo Đoạn Diệc tiến vào Thiên Huyền điện, mà Thiên Huyền điện bêến thành bụi bậm rơi xuống đất.
Cả hai vừa động thủ, lực lượng không ngừng phát ra bốn phía, cho dù tinh thần hay thủ đoạn đều tập trung cao độ, lúc này cảnh vật chung quanh dễ dàng bị phá hư, tiếp tục nấp ở chỗ này, gây chuyện không tốt cũng bị phát hiện, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144098/chuong-2314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.