- Lần này tới đây không phải cướp Cẩm Vân Thiên Chu, mà là truy tra đào phạm, tên này đang lẫn trốn trong các vị, thỉnh các vị phối hợp một chút.
Mọi người đang kỳ quái, hiếc cổ thuyền vừa tới, Kiền Huyết hoàng đế lập tức nói rõ mục đích của mình.
- Truy tra đào phạm?
- Truy tra đào phạm gì, chỉ sợ cố ý nói như vậy thừa cơ cướp đi Cẩm Vân Thiên Chu!
- Hừ, cho dù ngươi biết mục đích của hắn, ngươi dám cho hắn truy tra sao?
- Thân là chúa tể ngưu bức như vậy? Chẳng lẽ còn dám giết hết chúng ta? Không cho hắn tra thì sao?
Nghe được Kiền Huyết hoàng đế cố tình gây sự như thế, phía dưới xôn xao không nhỏ.
Có thể tu luyện tới cấp tông chủ, nửa bước chúa tể, có người nào không có địa vị cao và tôn nghiêm, hắn nói tra thì tra, đúng là không đặt người ta vào trong mắt.
- Hừ1
Lúc tình cảm quần chúng xúc động và nghị luận liên tục, Kiền Huyết lão tổ trên cổ thuyền tức giận.
Tiếng hừ lạnh vang lên bên tai mọi người giống như sấm rền, vang vọng nội tâm mỗi người.
PHỐC!&PHỐC!
PHỐC!
Trong nháy mắt có hơn mười tên tông chủ đỉnh phong phun máu tươi bay ra xa.
- Ngươi...
Nhìn thấy Kiền Huyết lão tổ vừa hừ lạnh đã tổn thương người như thế, nội tâm mọi người đầy căm phẫn nhưng không ai dám nói gì.
- Cho mặt không biết xấu hổ!&- Xếp hàng đứng vững, ta kiểm tra từng người, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144094/chuong-2310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.