Trong lòng có quyết định, Nhiếp Vân nhìn chằm chằm vào thiên vân chi hỏa trước mặt, tinh thần hóa thành bàn tay và nắm lấy.
Xì xì xì xì...
Hỏa diễm trong hư không bắn tung tóe, thiên vân chi hỏa là hỗn độn kỳ vật, nó đáng sợ hơn diễm hỏa bình thường, ý niệm bàn tay tiếp xúc đã bị đốt đau đớn.
- Nặng nề... Khoảng cách quá xa!
Cố nén đau đớn kịch liệt, Nhiếp Vân muốn bắt hỏa diễm bỏ vào nạp vật thế giới, lúc này mới phát hiện hỏa diễm chung quanh nhìn không lớn nhưng lại vô cùng trầm trọng, tinh thần lực tuy mạnh nhưng không thể thu lấy.
Hô!
Tuệ kiếm chém tới.
Tinh thần lực bị thiên vân chi hỏa thiêu đốt rất đau, Nhiếp Vân lão đảo thở hổn hển một lúc.
Thí nghiệm lần đầu tiên đã thất bại.
Nếu như vừa rồi không làm nhanh, dùng tốc độ nhanh nhất chặt đứt liên hệ tinh thần, chờ thiên vân chi hỏa tràn lan tới gần thì hắn xong đời.
Diễm hỏa còn có thể đốt cháy linh hồn, thiên vân chi hỏa càng lợi hại hơn, một khi linh hồn dính vào sẽ bị đốt cháy sạch sẽ.
Nhiếp Vân quả quyết làm ra hành động tráng sĩ chặt tay.
- Tới gần một chút nữa xem sao.
Điều tức một lát, Nhiếp Vân khôi phục lại, hắn tập trung tinh thần nhì chằm chằm vào hỏa diễm trước mặt.
Vừa rồi khoảng cách quá xa, tinh thần lực tuy mạnh nhưng không cách nào thu hỏa diễm vào nạp vật thế giới, chỉ có thể đi tới gần một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144081/chuong-2297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.