- Tốt!
- Đi gặp Thần Quân lão quỷ kia, gia hỏa này vẫn không rời khỏi thành Tam Giới, ánh mắt lại vô cùng tốt, nơi phát ra tin tức lại nhiều, đi hỏi hắn sẽ có tin tức mới.
Mấy người đồng thời gật đầu.
Trong tình huống này nếu cãi nhau cũng không có ý nghĩa gì, phải mau chóng tụ tập với các cường giả khác, nhìn xem có thể đạt được nhiều tin tức hơn không.
- Đi!
Nếu Kiền Huyết lão tổ có cổ thuyền, đám người Ma Thiên, Tiêu Diêu Tiên bọn cũng đi cùng, bọn họ vừa lên thuyền, ngay sau đó hỗn độn nổ vang bay thẳng tới thành Tam Giới.
- Tuy không biết là pháp bảo gì nhưng có thể dễ dàng thu ta vào như thế tất nhiên là chúa tể thần binh!
Bên ngoài chúa tể tụ tập, Nhiếp Vân cũng không rõ ràng lắm, lúc này hắn nhìn thế giới hỗn loạn trước mặt và cau mày khó chịu.
Đây là thế giới không lớn, không gian pháp tắc vô cùng chắc chắn, khắp nơi đều là trận pháp làm cho người ta nửa bước khó đi.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang một hồi, ngay sau đó có nước chảy sinh ra, nó như thủy triều từ trên trời giáng xuống.
- Vô vọng chi thủy? Tại sao có thứ này?
Nhìn thấy nước chảy ra, trái tim Nhiếp Vân co lại.
- Vô vọng chi thủy là tuyệt vọng chi thủy tinh hoa, tuyệt vọng chi thủy chỉ có thể làm người ta tuyêt vọng, mà thứ này làm người ta mất đi hi vọng...
Ban đầu ở thập tuyệt cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144080/chuong-2296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.