Nhiếp Vân là văn khảo thi đệ nhất, võ khảo thi cũng là đệ nhất, tuy không có chiến đấu qua nhưng người này biết rõ thực lực của hắn cực mạnh.
- Lưu lại đi!
Nhìn thấy tốc độ của người này nhanh chóng, ngay sau đó đã bỏ chạy mất dạng thì hắn cười lạnh, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước sau đó điểm một cái.
Bành!
Thanh niên đang đào tẩu lúc này té xuống đất, toàn thân bị dây thừng bao phủ và té xuống đất.
Muốn trở thành quán quân thì phải chiến đấu, quét sạch tất cả chướng ngại khác, đã lựa chọn ra tay, Nhiếp Vân cũng không lưu tình, đương nhiên hắn không hạ sát thủ, chỉ cần chế trụ đối phương là có thể đào thải đối thủ.
Quả nhiên người này vừa bị hắn chế trụ, trận pháp không gian lập tức đánh ra một đạo hàn quang và bao phủ hắn vào trong, chỉ trong nháy mắt truyền tống hắn ra bên ngoài.
Tiện tay xử lý đến một người, Nhiếp Vân tiếp tục tiến lên phía trước, còn chưa đi vài bước đã nhìn thấy bảy người đứng cách đó không xa.
Bảy người này liên thủ với nhau, nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện cho nên lộ ra ý cảnh giác.
- Là Vân Đồng, là hắc mã lớn nhất lần này!
Mọi người nhận ra.
- Hắc hắc, lại đại hắc mã, bảy người chúng ta liên thủ, ta không tin hắn có thể chiến thắng.
Mọi người cùng nhau động thủ tiêu diệt hắn, có lẽ chúng ta sẽ lọt vào top ba đấy.
- Không sai, cầu phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144034/chuong-2250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.