- Đây chính là tâm phúc bên cạnh phụ hoàng của ta, đại thần Chư Cát Lăng, là người túc trí đa mưu, ngàn vạn cẩn thận!
Nhiếp Vân nghe được Phục Giang vương tử truyền âm.
Hắn truyền âm thông qua linh hồn khế ước, cũng không có năng lượng chấn động, mặc dù cường giả chúa tể cũng không thể nhìn ra.
- Túc trí đa mưu?
Nhiếp Vân nheo mắt.
Chẳng lẽ đối phương phát giác cái gì? Muốn tra đến cùng?
- Thì ra là Chư Cát thúc thúc!
Phục Giang vương tử vui vẻ.
Tuy đại thần này luận thân phận không bằng vương tử nhưng đối phương là tâm phúc bên cạnh hoàng đế, mặc dù là Phục Giang cũng kiêng kị vài phần.
- Vương tử điện hạ!
Chư Cát Lăng dừng lại, khẽ khom người:
- Chuyện này là bệ hạ phân phó, không cho phép có bất kỳ sai lầm nào, kính xin vương tử tha thứ!
- Chư Cát thúc thúc có ý tứ gì?
Nghe nói như thế, Phục Giang nhíu mày một cái.
- Không có có ý gì, vương tử thân phận cao quý tự nhiên không thể tra, thuộc hạ của vương tử điện hạ đề phòng có kẻ khác giả mạo, hy vọng có thể phối hợp dò xét một chút.
Chư Cát Lăng nói.
- Ngươi muốn tra hắn?
Sắc mặt Phục Giang khó coi.
- Kính xin phối hợp, chuyện này liên lụy rất lớn, ta không thể nói ra, kính xin vương tử thứ lỗi, nếu như vương tử không tin có thể trở về tự mình hỏi bệ hạ, một khi biết rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143993/chuong-2209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.