Trong mắt bọn họ xem ra, quả nhiên chiếc cổ thuyền này vô địch, nhiều người liên thủ ra tay nhưng không thể làm gì đối phương, còn bị phản kích, đánh sống đánh chết, rốt cuộc là ai điều khiển cổ thuyền?
- Tiếp tục đi về phía trước!
Đánh chết đám tôm tép nhãi nhép, Nhiếp Vân không dừng lại, khống chế lực lượng cổ thuyền tiến lên, lúc này gió tanh mưa máu bộc phát, không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản mảy may.
Đối diện thực lực tuyệt đối, tất cả thủ đoạn âm mưu biến thành trò cười.
Lúc này mây đen rậm rạp xuất hiện.
- Lục Tường sư huynh, vẫn là ngươi có lực hiệu triệu lớn, chỉ hiệu triệu một lúc đã tụ tập hơn ba vạn tán tu cộng đồng vây công Quy Khư Hải, xem ra đại công lần này không phải sư huynh không ai hơn.
Một thanh niên vẻ mặt vui vẻ không ngừng nịnh nọt người áo xanh trước mặt.
Tuổi của người áo xanh không lớn, cũng là thanh niên, hai mắt mang theo lệ khí nồng đậm, thỉnh thoảng trong mắt sinh ra hàn ý lạnh lùng.
- Đó là tự nhiên, phế vật Mặc Nghiêu không biết đi nơi nào vào lúc mấu chốt, còn muốn tranh đoạt công lao với ta, quả thực không có cửa đâu!
Người áo xanh Lục Tường cười lạnh.
- Sư huynh uy vũ khí phách, sở hướng vô địch, Mặc Nghiêu không thể so sánh.
Thanh niên kia nịnh nọt.
- Cũng không thể nói như vậy, Mặc Nghiêu thân là thượng cổ đại năng chuyển thế, hắn có thực lực nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143987/chuong-2203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.