- Không cần giảm tốc độ!
Nhẹ nhàng cười cười, tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, lực lượng vòng tròn đại đạo bao phủ cả cổ thuyền.
Ầm ầm!
Tuy bản chất Long Chu Cổ Thuyền chỉ là hỗn độn thần binh thượng phẩm nhưng bị lực lượng của hắn bao phủ còn đáng sợ hơn cả hỗn độn thần binh đỉnh phong, vô số thời không loạn lưu, không gian nghiền nát bị nghiền qua, căn bản không tạo thành uy hiếp gì.
- Này... Này...
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đám người Cổ Tiêu sững sờ tại chỗ.
Cho tới giờ phút này, bọn hắn mới biết được thiếu niên trước mắt này đến cùng mạnh cỡ bao nhiêu!
- Xem ra suy nghĩ của ta sai rồi... Thật sự có người nghịch thiên, không thể hiểu theo lẽ thường.
Cổ Tiêu cười khổ, hắn nhìn cảnh tượng trước mắt, phát hiện càng ngày càng xem không hiểu đối phương.
Người khác hơn mười ngày cho dù đốn ngộ, thực lực tối đa tăng trưởng một tia, hắn lại có thể biến hóa từng ngày, đây quả thật là chuyện không thể hiểu theo lẽ thường.
Có lẽ đây mới là thiên tài chân chính trong miệng người khác thường nói.
Tốc độ của Long Chu Cổ Thuyền bay nhanh, nó trực tiếp nghiền nát tất cả nguy hiểm của Phá Vẫn Sơn, cũng không ngừng lại chút nào.
Chung quanh ngọn núi không ngừng có nhiều bẫy rập, thời không gấp khúc làm người ta lâm vào trong đó giống như lâm vào mê cung, khó có thể đào thoát, Nhiếp Vân khống chế Long Chu Cổ Thuyền, bỏ qua thời không gấp khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143986/chuong-2202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.