Suy nghĩ một chút, biết rõ lịch sử đứt gãy, nghĩ không ra chuyện sau đó, Nhiếp Vân không suy nghĩ thêm, hắn nhìn sang đám người Xích Phong.
- Tham kiến tháp chủ!
Nhìn thấy Tháp Chủ Ấn, lại có lão tổ làm chứng, đám người Xích Phong nào dám lại hoài nghi, nhìn thiếu niên trước mặt và quỳ xuống.
- Rất tốt, đã thừa nhận ta làm tháp chủ, hiện tại ta muốn chỉnh đốn Khu Tu Tháp, tránh mâu thuẫn sinh ra hỗn loạn.
Thấy mọi người thừa nhận, Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm, hắn lúc này tiến lên và vung tay nói với mọi người
- Lộc Kiền, các ngươi vì tranh đoạt vị trí tháp chủ sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, làm ảnh hưởng tới danh dự Khu Tu Tháp, vốn nên xử tử.
- Nếu như hiện tại giết ngươi, ngươi khẳng định không phục, nếu như có thể lập công chuộc tội, chân tâm thật ý chém giết Tu La, bảo đảm Linh giới an bình, ta chẳng những khoan dung khuyết điểm của ngươi, sẽ đích thân gia tăng thực lực của ngươi.
- Đa tạ tháp chủ!
Nghe Nhiếp Vân không giết chính mình, Lộc Kiền vội vàng quỳ xuống.
- Xích Phong, bản thân các ngươi vì tư dục, mê loạn tâm trí, thiện ác trung gian chẳng phân biệt được, ta hiện tại lột chức vụ Thái Thượng trưởng lão của các ngươi một trăm năm, một trăm năm sau mới có thể tiếp tục tiến vào hàng ngũ Thái Thượng trưởng lão!
Nhiếp Vân tiếp tục nói.
Những người này thâm căn có đế tại Khu Tu Tháp, bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143525/chuong-1741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.